Cổng khu dân cư nơi Tô Tịch Vãn đang ở khá đông đúc, xe cộ tấp nập. Vì khu gần trường Nhị Trung nên nhà cửa xây san sát, gian chật hẹp. Bên trong khu chỗ đỗ xe, chỉ một bãi đỗ nhỏ ở phía ngoài.
Quý Hàng Dực lái chiếc xe thể thao màu xanh đen bóng loáng của , loay hoay mãi mới tìm một chỗ trống trong bãi đỗ. Vừa xuống xe, giơ tay chỉnh cổ áo, kịp thở phào một thì thấy một giọng quen thuộc vang lên: “Hàng Dực?”.
Nghe thấy gọi tên , Quý Hàng Dực theo bản năng đầu , thấy đó là Mộc Hoành Đào và Mộc Cảnh Trần. Hắn nở nụ tươi tắn, hồ hởi chào hỏi: “Bác Mộc, Cảnh Trần, hai đến đây ạ?”.
Mộc Hoành Đào cũng thấy Quý Hàng Dực, ông đáp: “ Bác chút việc đến đây. Còn con, đến tìm bạn ?”.
“À, ạ… hì hì, cũng thể là thế ạ!” Quý Hàng Dực gãi gãi đầu.
Là một trong bốn gia tộc lớn nhất Kinh Thành, nhà họ Quý cũng danh tiếng lừng lẫy. Dì của Quý Hàng Dực là thím hai của Mộc Cảnh Trần. Nhờ mối quan hệ , Quý Hàng Dực thường xuyên lui tới nhà họ Mộc và thiết với trong gia đình.
Lúc , Mộc Cảnh Trần đỗ xe xong và tới. Hắn vỗ vai Quý Hàng Dực, đề nghị:
“Đi thôi, cùng .”
Thế là ba cùng bước khu dân cư. Khu nhà từ lâu nên trông khá cũ kỹ. Mộc Hoành Đào khung cảnh xung quanh, trong lòng dâng lên một nỗi phẫn nộ và bức bối khó tả. Ông thầm trách nhà họ Tô quá nhẫn tâm và vô tình.
Mặc kệ Tô Tịch Vãn là con ruột của họ , nhưng họ nuôi dưỡng cô bé nhiều năm như . Dù m.á.u mủ thì cũng tình cảm chứ! Đằng , tìm con ruột thì lập tức đuổi đứa con nuôi khỏi nhà. Thật sự khiến cảm thấy lạnh lẽo!
Thực , Mộc Cảnh Trần khi đó chỉ điều tra sơ bộ về Tô Tịch Vãn, bởi vì chỉ cô em gái , nên tìm hiểu sâu hơn.
Vì , họ rằng Tô Tịch Vãn nhà họ Tô đuổi mới sống ở đây, mà cô chuyển đến khu ở từ khi học cấp ba.
Ba họ cứ cùng một hướng. Quý Hàng Dực trong lòng cũng thắc mắc, bác Mộc và Cảnh Trần cứ theo lưng mãi ?
Chẳng lẽ họ yên tâm nên đưa đến tận nơi ? Nghĩ đến đây, Quý Hàng Dực thấy ngượng. Hắn ngập ngừng với Mộc Hoành Đào và Mộc Cảnh Trần:
“Bác Mộc, Cảnh Trần, bác và cần đưa cháu . Bạn cháu ở ngay trong khu , chính là tòa nhà kìa!”
Lúc , Quý Hàng Dực thấy tòa nhà mà Tô Tịch Vãn đang ở, liền chỉ cho Mộc Hoành Đào và Mộc Cảnh Trần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-tro-ve/29.html.]
Mộc Cảnh Trần cúi đầu điện thoại, kiểm tra địa chỉ màn hình một nữa. Hắn khẽ nhếch môi, với Quý Hàng Dực: “Thật trùng hợp, bọn cũng đến tòa nhà đó.”
Nghe Mộc Cảnh Trần , Quý Hàng Dực ngạc nhiên: “Trùng hợp ?”. Cả một khu nhà bao nhiêu tòa nhà, mà họ cần tìm ở chung một nơi ư? Có duyên như ?
Ba tiếp tục , nhanh đến tòa nhà. Vừa bước hành lang, một mùi ẩm mốc xộc thẳng mũi. Tệ hơn nữa là khu còn thang máy, cả ba leo cầu thang bộ. Khi cả ba thở dốc leo đến tầng 5, Quý Hàng Dực mới một nữa giật nhận : “Người họ cần tìm chẳng lẽ đều ở tầng 5?"
Quý Hàng Dực kinh ngạc Mộc Cảnh Trần, còn Mộc Cảnh Trần lúc cũng ngỡ ngàng kém. Hắn ngờ vực hỏi:
“Hàng Dực, bạn em ở phòng nào?”
Quý Hàng Dực lấy điện thoại , xem tin nhắn Tô Tịch Vãn gửi cho xác nhận: “502 ạ!”.
Mộc Cảnh Trần , thầm nghĩ, trùng khớp ! Hắn ngờ vực dò hỏi Quý Hàng Dực: “Em đến tìm Tô Tịch Vãn?”.
“ ạ, Cảnh Trần. Sao ? Á! Không trùng hợp đến chứ, chẳng lẽ và bác Mộc cũng đến tìm Tô đại sư ?”
“Tô đại sư?” Mộc Hoành Đào đang thở hổn hển vì leo cầu thang, Quý Hàng Dực thì khỏi ngạc nhiên hỏi .
Mộc Cảnh Trần thấy phòng 502 ở cách đó xa, đây nơi thích hợp để chuyện. Dù thế nào, cứ gặp Tô Tịch Vãn tính . Có vấn đề gì, họ thể từ từ hỏi Quý Hàng Dực.
Thế là Mộc Cảnh Trần thấy Mộc Hoành Đào nghỉ đủ, liền với Quý Hàng Dực:
“Bọn cũng đến tìm Tô Tịch Vãn. Đi thôi, chúng cùng .”
Mộc Cảnh Trần , đỡ Mộc Hoành Đào, về phía phòng 502. Quý Hàng Dực Mộc Cảnh Trần , ngẩn . Hắn ngay lập tức phản ứng , vội vã theo sát Mộc Cảnh Trần và Mộc Hoành Đào.
Ba cùng đến cửa phòng trọ của Tô Tịch Vãn. Mộc Cảnh Trần đưa tay lên gõ cửa lịch sự hai cái. Từ trong phòng vang lên một giọng nữ trong trẻo:
“Tới liền!”
Ngay đó, ba thấy tiếng bước chân từ trong phòng , “kẽo kẹt” một tiếng, cánh cửa từ từ mở . Một cô gái với bộ quần áo đơn giản nhưng toát khí chất rạng ngời, xuất hiện mặt họ.