Khóe miệng Khương Thất Ngư co giật, thành thật đánh giá: "Eo khỏe đấy."
[Cậu nhóc giỏi thật! Hàng nha!]
[Chắc quả thận bán nhiều tiền lắm nhỉ?]
Khương Nam Sơn và Khương Nhất Phàm ở đằng xa: "…"
Rốt cuộc con bé đang nghĩ gì trong đầu ?
Mạnh Kỳ Yến dậy, ngón tay thon dài chỉnh quần áo, một nữa đưa khăn giấy sang, cất giọng trong trẻo ấm áp: "Khóe miệng em dính sô-cô-la."
Hệ thống: "???"
Khương Thất Ngư: "……"
Thì boss phản diện định đẩy cô xuống hồ.
Mẹ nó! Thật hổ!
Khương Thất Ngư nhận lấy khăn giấy, lau sô-cô-la dính bên khóe miệng, nghiêm túc : "Con cũng phết đấy chứ."
Khương Tử Nhiễm ở trong nước thấy cảnh , tức đến chửi thề!
May mà lúc xông tới, lớn tiếng hét lên: "Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm, em chứ?"
Theo đó là Tô Nhậm Mẫn với dáng yểu điệu.
Bà hỏi: "Có chuyện gì thế?"
Khương Tử Nhiễm Hạ Nam Thăng kéo lên, nước mắt liên tục rơi xuống, bả vai cũng run rẩy, nhưng lời vẫn là: "Mẹ ơi, con , hết, nếu chị gái vui vẻ thì con gì cũng chẳng ."
Khương Thất Ngư khịt mũi, lười giải thích.
Tô Nhậm Mẫn Khương Tử Nhiễm Khương Thất Ngư: "Nếu con thì , con bộ đồ khác, lát nữa ăn cơm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-that-cung-he-thong-hong-drama/chuong-19.html.]
Khương Tử Nhiễm: "???"
mà, lúc Hạ Nam Thăng thẳng đến chỗ Khương Thất Ngư, tức giận quát: "Khương Thất Ngư! Sao em thể ? Cô là em gái của em mà? Bình thường dạy em thế nào?"
Mấy lời chọc Khương Thất Ngư, cô thẳng tay tát một phát mặt Hạ Nam Thăng.
Một tiếng "Chát" chói tai vang vọng, suýt nữa trẹo cái mũi giả của .
Hạ Nam Thăng: "..."
Hạ Nam Thăng che mặt , tựa như nữ chính trong phim của Quỳnh Dao: "Em… Em dám đánh ?"
Khương Thất Ngư khẩy: "Đánh thì đánh thôi, chẳng lẽ còn xem lịch hoàng đạo ?"
Hạ Nam Thăng sắp , Tô Nhậm Mẫn cạnh : "Ảnh hậu Tô, cô kìa, cô đánh cháu ~"
Ảnh hậu Tô: "..."
Khương Nam Sơn: "..."
Khương Thất Ngư cạn lời .
[Trước thiếu bắt nạt , cũng thiếu xài tiền .]
[Đã còn chạm , lấy danh hoa mỹ là chừa đến khi kết hôn.]
[Không ngờ thằng cha dâng tất cả đầu tiên của bản cho nữ thần Khương Tử Nhiễm.]
Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️
[Hôm nay thấy tiền nổi lên ý với .]
[Thế mà còn ảo tưởng bò lên giường ! Muốn bớt hai mươi năm đường vòng? Đáng tiếc, ngẩng đầu lên chỉ tám centimet.]
[Không chạm cũng đáng tiếc gì, ngẩng đầu mà chỉ tám cen nghĩa là tàn tật đúng nhỉ?]
Tô Nhậm Mẫn: "!!!"
Khương Nam Sơn: "!!!" Thằng ranh cắm sừng ?
Khương Nhất Phàm: "!!!" Thằng ranh cha nhỏ của ?
Tô Nhậm Mẫn ngờ trai trông cũng chính trực, thế mà vòng qua vòng giữa hai đứa con gái của bà, còn ý tưởng với bà.
Ngại ghê, tám centimet bà chướng mắt!
Bà lạnh nhạt chủ trì đại cục: "Mọi giải tán hết , trẻ con chơi đùa với thôi mà, ai nên đồ thì , bữa tiệc sắp bắt đầu .
Không ai ngờ rằng Khương Nhậm Mẫn truy cứu Khương Thất Ngư.
Vậy cưng con gái ruột về quá ?
Khương Tử Nhiễm sắp cắn nát răng , nhưng cũng hết cách, chỉ lết cái ướt đẫm đồ.
Hạ Nam Thăng thấy ánh mắt Tô Nhậm Mẫn bỗng đầy sự chán ghét, cũng chỉ đành theo lấy lòng Khương Tử Nhiễm.
Khương Nam Sơn và Khương Nhất Phàm vẫn luôn trốn trong góc tối xuất hiện.
Lúc , trợ lý với mức lương một triệu tệ một năm trả lời tin nhắn: [Thưa chủ tịch, khách sạn đêm nay ngài một minh tinh nhỏ tên Lâm Kỳ.]
Khương Nam Sơn hỏi Khương Nhất Phàm: "Con quen minh tinh nào tên Lâm Kỳ ?"