Khương Tứ Hải theo ánh mắt của em gái thấy Khương Thất Ngư đang thư giãn, lười tham.
Anh nữa, định chuyển ánh mắt thì một giọng :
[Khương Tứ Hải là , cũng là một cảnh sát giỏi, chỉ là đầu óc sáng suốt. Sau bao che cho tội ác của Khương Tử Nhiễm, cảnh sát tạm thời cách chức điều tra. Sau khi cách chức tạm thời, tâm trạng luôn tồi tệ nên uống rượu giải sầu, vặn gặp tội phạm từng bắt tù, gã tội phạm đánh mù một mắt, cuối cùng buồn bực mà chết.]
Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️
Khương Tứ Hải nhíu mày.
Ai đang ?
Làm Nhiễm Nhiễm thể phạm tội?
Người đang hươu vượn gì đó?
Rồi nhanh chóng nhận , dường như giọng là của Khương Thất Ngư, thể tiếng lòng của cô?
Dù gì cũng cảnh sát nhiều năm, Khương Tứ Hải vẫn giữ vẻ mặt bình thường, biểu hiện gì.
[Ha ha, hồi nhỏ rụng răng, nuốt răng trong bụng, mấy ngày răng chui theo đường tiêu hóa. Anh thấy thú vị nên rửa sạch nuốt tiếp! Cứ thế lặp lặp , chơi suốt hè chán!]
Khương Tứ Hải: "..."
Sao Khương Thất Ngư chuyện ?
Anh giấu kỹ lắm, đến mấy em chung nhà còn chẳng !
Lúc đôi mắt Khương Ngũ Hồ trợn.
Trời ơi! Hóa tư là như !
Cậu lập tức lấy điện thoại , trêu chọc trong nhóm!
Này thì khi dám thích một bà lão!
Có điều, chuyện tư tạm thời cách chức điều tra, còn tội phạm trả thù, liệu chúng thật ?
Khương Ngũ Hồ còn tư đang ở cách xa, vẫn định nhắc nhở tư một chút.
Suy cho cùng những gì tiếng lòng Khương Thất Ngư nêu đều là sự thật.
Lúc , ba con vịt sang bên .
Ai ba gã là tội phạm đều bắt đầu cảnh giác.
Chỉ Khương Thất Ngư chào đón: "Các lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-that-cung-he-thong-hong-drama/chuong-72.html.]
Đại Áp gãi đầu: "Phân trong thôn hết , thì chúng còn thể gánh nhiều hơn nữa!"
Khương Thất Ngư gật đầu tán thưởng: "Ừm, các hóa giải hầu hết tai ương đổ m.á.u !"
Đại Áp ngập ngừng Khương Thất Ngư: "Đại sư Ngô, chuyện thú nhận với ngài."
Khương Thất Ngư nhíu mày.
[Đừng là lật bài tẩy đấy nhé? Vậy nên đối diện với thế nào đây, mỉm im lặng ~ Liệu trong những năm qua ai khiến cô đơn ~]
Khương Ngũ Hồ: "..."
Khương Tứ Hải: "..."
Sao đối mặt với tội phạm mà cô còn ca hát thế ?
Hơn nữa, lời bài hát khớp chút nào!
Trong lòng thấp thỏm, nhưng Khương Thất Ngư vẫn giữ vẻ bình tĩnh, hỏi nhẹ nhàng: "Chuyện gì?"
Đại Áp gãi mũi, nhỏ: "Vừa đại ca của chúng gọi điện hỏi mua bữa sáng đến tối mới về. kể chuyện gặp ngài cho , bảo đưa ngài về để cũng xem vận ."
" đại sư Ngô đoán mệnh vì tiền tài, nhưng đại ca của chúng nếu ngài đồng ý đến, sẽ cơm ngon rượu ngon tiếp đãi ngài."
Nếu thì trói qua.
Đại Áp câu đó.
Điều quá thất lễ với đại sư Ngô !
Đại ca đại sư Ngô lợi hại đến mức nào !
Hệ thống lập tức la hét gọi bậy trong đầu Khương Thất Ngư: "Thấy ! Ký chủ! Chị rước họa ! Giờ chạy cũng thoát! Giờ chị hối hận ?"
Khương Thất Ngư: "Hối hận, thật sự hối hận! Biết tối nay đồ ăn ngon, ban nãy ăn hết năm gói snack cay, ba gói khoai tây chiên và năm chai CocaCola ! Giờ bụng đầy ắp đây!"
Hệ thống: "..."
Hệ thống: "Đó là hang ổ của tội phạm đấy! Đại ca của chúng cũng là tội phạm truy nã!"
Khương Thất Ngư: "Mấy đồng bạc lẻ thì đừng nữa, bọn họ thấy hổ, còn thấy hổ!"
Hệ thống: "Không vài đồng! Đại ca của bọn họ là tội phạm truy nã đặc biệt, treo thưởng năm trăm nghìn tệ đấy!"
Khương Thất Ngư sáng mắt lên: "Bao nhiêu cơ? Hôm nay ai cản ! Khương Thất Ngư đây sẽ đấu tranh đến cùng với tội phạm!!"