Kể từ khi kết hôn với Mộc Hoành Đào, Giang Tinh Mạn vẫn luôn mong một cô con gái. Thế nhưng hai mang thai , bà đều sinh con trai. Vì , khi đứa con thứ ba là con gái, bà cả ngày tưởng tượng viễn cảnh mua sắm, trang điểm cho cô công chúa bé nhỏ mềm mại của .
Thế nhưng, phận trớ trêu, ước nguyện chờ tận 18 năm. Mà thôi, cả, giờ đây, điều Giang Tinh Mạn nghĩ đến là bù đắp tất cả tình yêu thương mà Mộc Tịch Vãn thiếu thốn trong suốt 18 năm qua.
Thế là, khi Mộc Hoành Đào rời , Giang Tinh Mạn và Mộc Cảnh Trần liền bắt đầu công cuộc chọn quần áo cho Mộc Tịch Vãn. Dù Mộc Tịch Vãn từ chối thế nào chăng nữa, chỉ cần là bộ đồ và hợp với cô, họ đều bảo nhân viên cửa hàng gói .
Mộc Tịch Vãn thấy vẻ "chịu chơi" của và trai mà khỏi há hốc mồm. Những bộ quần áo quá đắt, trong khi thường ngày cô chẳng mấy để tâm đến chuyện ăn mặc, chỉ cần thoải mái là .
Nhìn Giang Tinh Mạn và Mộc Cảnh Trần vẫn đang say sưa chọn đồ, Mộc Tịch Vãn vội vàng tiến lên ngăn cản:
“Mẹ, , mua nhiều quá , chừng thì con mặc hết ?”
“Vãn Vãn , chừng là nhiều gì ? Nghe lời, hôm nay cứ để và lo hết nhé!”
Mộc Cảnh Trần xong, Giang Tinh Mạn bên cạnh cũng tiếp lời:
“Vãn Vãn, con mệt ? Nếu con mệt thì cứ nghỉ một lát, và Cảnh Trần xong nhanh thôi!”
Và cái "nhanh thôi" của Giang Tinh Mạn lẽ chỉ là về khoản chọn quần áo. Sau khi mua xong quần áo, họ tiếp tục càn quét sang khu vực giày, mũ và lễ phục.
Giang Tinh Mạn nghĩ con gái về, những tổ chức tiệc chào đón mà bà còn đưa Vãn Vãn dự đủ loại yến tiệc. Vì thế, lễ phục là thứ thể thiếu. Bà định hết sẽ đặt may vài bộ cho con, đó khi thời gian sẽ tự tay thiết kế những bộ đồ riêng cho con gái.
Ba vẫn ở trung tâm thương mại cho đến khi Mộc Hoành Đào gọi điện. Lúc đó, Giang Tinh Mạn và Mộc Cảnh Trần vẫn đang say sưa chọn đồ cho Mộc Tịch Vãn.
Vậy là khỏi về nhà. Sau khi bàn bạc, quyết định sẽ thẳng từ trung tâm thương mại về nhà cũ. Giang Tinh Mạn nhờ cửa hàng chuyển tất cả đồ mua về nhà cũ của Mộc gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tin-sot-deo-thien-kim-gia-huyen-hoc-tro-ve-hao-mon/44.html.]
Bởi vì ông nội Mộc Tịch Vãn dọn về nhà cũ sống, Giang Tinh Mạn cũng ở cùng con gái nên bàn bạc với Mộc Tịch Vãn, cả nhà sẽ dọn về nhà cũ. Dù thì nhà quy tắc, Mộc gia vẫn tách gia, nên ở nhà cũ là chuyện đương nhiên.
Mộc Tịch Vãn cũng ý kiến gì. Cô những khác trong Mộc gia sẽ đối xử với cô thế nào, nhưng cô và họ quan hệ m.á.u mủ, đây là sự thật thể chối bỏ. Nếu họ đối xử với cô, cô cũng sẽ đối xử . Còn nếu , cô cũng dễ bắt nạt. Vì , ở cũng , cô thấy thành vấn đề.
Khi Mộc Hoành Đào và ba còn về đến nhà cũ thì bộ những món đồ họ mua cho Mộc Tịch Vãn gửi đến nơi.
Vài em họ của Mộc gia học về, thấy đống quần áo chất đầy trong phòng khách đều vô cùng kinh ngạc.
“Sao nhiều quần áo thế ? Còn là đồ con gái, là ai mua cho chị Hề Hề ?” Mộc Cảnh Hãn kịp đặt cặp sách xuống hỏi.
“Là hai ba mua cho chị Hề Hề ? Hay là bà nội đang du lịch mua về?” Mộc Cảnh Hạo bên cạnh cũng đoán.
“Anh năm, đây là túi đồ từ trung tâm thương mại Thiên Mậu Kinh Thành đấy, là nơi nhất ở Kinh Thành mà. Bà nội du lịch thì thể mua mấy thứ ở đây . Có khi là hai và ba mua đấy!” Mộc Cảnh Hãn phân tích một cách rành mạch.
Sở Uẩn Hề thấy đống quà tặng chất đầy phòng khách cũng chút ngạc nhiên. Ai mua đồ cho thế nhỉ? Trong mắt cô hiện lên vẻ mong chờ.
Hơn nữa, tủ đồ của cô chật kín , chỗ quần áo để bây giờ? Phải , ở Mộc gia, mỗi chuyển mùa là những bộ quần áo cũ của cô đều sẽ vứt bỏ, quần áo mới chất đầy tủ. Những bộ quần áo cũ mặc nào, cô thường đem tặng cho những tiểu thư nịnh bợ , hoặc mang về Sở gia để đám chị em họ ganh tị chơi.
Phòng đồ của cô giờ đây ngập tràn những bộ quần áo mùa hè mới toanh. Toàn bộ đều là hàng hiệu đắt tiền. Đó là quà do ba và bà nội mua cho.
Tuy Mộc gia là một gia tộc danh giá, cơ nghiệp khổng lồ, nhưng mỗi đứa con của Mộc gia chỉ nhận vỏn vẹn năm mươi triệu đồng tiền tiêu vặt mỗi tháng. So với con cái của những gia tộc khác, tiền thật sự nhiều. Tuy nhiên, khi nghiệp đại học, các thành viên trong gia tộc sẽ chia cổ phần nhất định, một khoản tiền khổng lồ và đáng kể.
Đáng tiếc, phần cổ phần chẳng liên quan gì đến Sở Uẩn Hề. Nghĩ đến đây, cô thấy thật ấm ức, mắt ánh lên vẻ ghen ghét và oán hận, hai tay siết chặt góc áo đến nhăn nhúm.
Rõ ràng cô cũng lớn lên trong Mộc gia, tại chỉ mỗi cô là cổ phần? Chỉ vì cô con ruột của Mộc gia ? bao nhiêu năm nay, vì để lấy lòng Mộc gia, cô trả giá nhiều đến thế nào, chẳng lẽ họ thấy rõ ?
Mộc Hoành Đào thì đến, hai vợ chồng họ vốn ưa gì cô , thái độ lúc nào cũng hờ hững. Thế nhưng, bà nội cùng chú thím yêu quý cô , tại thể chia cho cô một chút cổ phần? Hiện tại, cô chỉ thể trông chờ tiền tiêu vặt của bà nội, mà tiền ít ỏi so sánh với tiền cổ phần?