Toàn Kinh Thành Đang Bàn Tán Về Ta Và Vương Gia - Chương 153: Lâu ngày thấy lòng người

Cập nhật lúc: 2025-09-04 09:38:14
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dư Niễu Niễu cẩn thận suy nghĩ.

Nếu nàng thành với Tiêu Quyện, nàng cũng chỉ thể dọn về Dư phủ.

Chỉ riêng sự ghét bỏ của Khương thị đối với nàng, chắc chắn nàng ở Dư phủ sẽ sống yên .

Huống hồ nàng sớm muộn gì cũng gả chồng.

Thời cổ đại chuyện hôn nhân tự do, nơi coi trọng lời cha , lời mai mối.

Nàng thật sự an tâm giao phó hạnh phúc cả đời tay Dư An Khang và Khương thị.

Lang Quận Vương tuy rằng tiếng tăm , ngoài đủ điều, nhưng trải qua thời gian ở chung, Dư Niễu Niễu cảm thấy con tệ, ít nhất thể sống hòa thuận.

Hơn nữa, tay hào phóng, còn cho phép nàng tự do Chính Pháp Tư, dùng nữ tắc để trói buộc nàng.

Những điều đối với nàng mà , đều là những điểm cộng lớn.

Nếu nàng từ hôn, tương lai chắc chắn sẽ khó gặp đàn ông nào hơn Lang Quận Vương.

Nếu như , nàng còn hối hận?

Cứ gả cho !

Tiêu Quyện thiếu nữ mặt hồi lâu.

Ánh mắt chuyên chú đó, như thấu cả tâm hồn nàng.

Dù Dư Niễu Niễu da mặt dày, lúc cũng chút chịu nổi.

“Ngài ? Người thấy ngại quá.”

Tiêu Quyện: “Nếu một ngày, sa vũng bùn, thể cho nàng cuộc sống lụa là gấm vóc nữa, nàng còn tiếp tục chung tình với ?”

Dư Niễu Niễu chớp chớp mắt.

Nàng hiểu , đối phương đang thử nàng đây!

“Thiếp thích ngài, vì quyền thế địa vị của ngài, thích chính con ngài.

Bất kể ngài ở mây, bùn, chỉ cần là ngài, đều thích.”

Tiêu Quyện lặng lẽ nàng.

Vân Vũ

Hắn hỏi nàng, lời là thật giả? Nàng thể đảm bảo ?

lý trí mách bảo , thế sự vô thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-kinh-thanh-dang-ban-tan-ve-ta-va-vuong-gia/chuong-153-lau-ngay-thay-long-nguoi.html.]

Mặc dù giờ phút nàng thể thề non hẹn biển rằng sẽ , nhưng lòng dễ đổi, ai thể đảm bảo đến lúc đó nàng vẫn giữ tâm trạng như bây giờ?

Cuối cùng Tiêu Quyện vẫn hỏi lời.

Hắn cầm đũa bát lên, an tĩnh ăn cơm.

Dư Niễu Niễu gắp thức ăn cho , hỏi:

“Quận Vương điện hạ chăng đang nghi ngờ lời là thật giả?”

Tiêu Quyện ngước mắt nàng.

Dư Niễu Niễu: “Ngài thẩm vấn nhiều phạm nhân, chắc chắn miệng lưỡi con là thứ đáng tin nhất. Cho nên, bất kể gì bây giờ, ngài đều sẽ chút nghi ngờ. Cách nhất chính là giao phó tất cả cho thời gian. Tục ngữ câu, lâu ngày thấy lòng , chúng cứ chờ xem.”

Cuối cùng nàng còn nghịch ngợm nháy mắt một cái.

Lâu ngày thấy lòng ...

Tiêu Quyện lẳng lặng nghiền ngẫm những lời . Nàng thể câu đó, chứng tỏ nàng thật sự tính toán sẽ cùng sống một thời gian dài.

Lòng theo đó kiên định hơn nhiều.

Kết cục cuối cùng còn , nhưng ít nhất trong thời gian ngắn cần lo lắng nàng đổi ý.

Ăn cơm xong, Tiêu Quyện đột nhiên :

“Nàng Vạn Pháp Tự ? Ngày mai rảnh, thể cùng với nàng.”

Mắt Dư Niễu Niễu sáng lên, vui vẻ : “Vậy ngày mai !”

Thấy nàng vui vẻ, ánh mắt Tiêu Quyện cũng theo đó ấm áp hơn chút.

Lúc Yến Nam Quan đến.

Trông như chuyện quan trọng bẩm báo, Dư Niễu Niễu liền hiểu ý :

“Vậy ngủ trưa, hai vị cứ từ từ chuyện.”

Đợi nàng , Yến Nam Quan lập tức : “Hai Ưng Vệ đêm qua khỏi thành tin tức, e là gặp chuyện chẳng lành.”

Tối qua Mẫn Vương lén lút phái khỏi thành, Yến Nam Quan cho âm thầm theo dõi.

Kết quả là hai Ưng Vệ phái một trở .

Chuyện như đây cũng từng xảy , kết quả cuối cùng đều .

Ánh mắt Tiêu Quyện lập tức chùng xuống.

“Chuẩn ngựa, đến Mẫn Vương phủ.”

Loading...