“Tiểu Viễn!” Sự đổi đột ngột khiến Nhuận Sinh lập tức che chở cho .
Lý Truy Viễn thì chút bất lực, đối phương chỉ phớt lờ sự đe dọa của tờ bùa, mà còn chủ động khiêu khích.
Phiêu Vũ Miên Miên
“Nhuận Sinh ca, hãy đào nó lên .”
“Được!”
Nhuận Sinh hai tay nắm lấy đầu móc Thất Tinh, xổm xuống, bắt đầu dùng sức đè xuống.
Bàn tay bắt đầu cử động, đất phía nhanh chóng nứt , nhưng nó tiếp tục chìm xuống, mà liên tục đổi hướng, như một con ruồi đầu đang loạng choạng.
Nhuận Sinh vẫn tiếp tục dùng lực, nghiến răng, gân xanh nổi lên cánh tay, hai chân lún xuống đất đến mắt cá chân.
Lý Truy Viễn khỏi thầm cảm thán, quả nhiên, vớt xác là một công việc đòi hỏi thể lực.
Nhìn chú Tần đêm đó, Nhuận Sinh bây giờ, một thể lực mạnh mẽ, dù đồ nghề cũng thể phát huy .
May mắn là vẫn còn nhỏ, thể từ từ rèn luyện.
Sau một hồi dùng lực, xác c.h.ế.t dường như chịu nổi, đột nhiên, một lượng lớn đất cùng khói đen phun từ đất.
Lý Truy Viễn lập tức giương ô La Sinh, che chắn mặt và Nhuận Sinh, ô rung lên, cảm thấy hai tay tê dại, nhưng vẫn tiếp tục chống đỡ.
Khi thấy xung quanh xuất hiện làn khói đen nhạt, Lý Truy Viễn lấy quạt Tam Thanh, nhấn nút ẩn, quạt phất, tro hương trắng bay từ quạt.
Trong chốc lát, khí như mùi khét.
“Lên !” Nhuận Sinh hét lên một tiếng. “Tiểu Viễn lùi !”
Lý Truy Viễn lập tức thu ô, lùi , phía mặt đất nứt một khe, một xác c.h.ế.t mặc đồ ngủ đẩy lên, phía xác là móc Thất Tinh, mỗi khớp móc đều phần mở rộng, như những chiếc vòng, cố định xác chết.
Xác c.h.ế.t dường như cử động, nhưng trong chớp mắt, nó như đang di chuyển nhanh chóng, chui giỏ hồn, giỏ nhanh chóng mở rộng, xác ngã ngửa, rơi lưới quy hương, lưới cuộn , bao bọc xác.
Ngay lập tức, xác c.h.ế.t yên lặng.
Lý Truy Viễn thở phào, hỏi: “Nhuận Sinh ca, là xác tự động, dùng móc Thất Tinh kéo nó?”
“Xác dường như cử động, nhưng trọng lượng của nó lúc nặng lúc nhẹ, suýt nó trật khớp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vot-thi-nhan/161.html.]
“Vậy thì xác tự động, xác tử đạo.”
Xác c.h.ế.t đưa lên, chỗ cũ xuất hiện một cái hố sâu bằng , Lý Truy Viễn bước đến bên cạnh, xuống, thấy trong thành hố hai bàn tay xương trắng thò ngoài.
Phía , còn hai xác c.h.ế.t hóa thành bộ xương!
Có vẻ như, lão Chu mà Báo ca giúp chôn là đầu tiên Tưởng Đông Bình g.i.ế.c và chôn ở đây để nuôi thái tuế.
Nhìn kỹ vị trí và độ mở của hai bàn tay xương, Lý Truy Viễn dùng tay so sánh.
“Tiểu Viễn, phía xương?”
“Nhuận Sinh ca, xác liên tục chìm xuống là do hai bàn tay kéo nó, cho nó .”
“Vậy bây giờ ? Còn cử động ?”
Lý Truy Viễn lắc đầu: “Không tử đạo, chỉ là âm khí, gặp ánh sáng sẽ tan biến.”
Ở nơi ánh sáng, loại âm khí mới thể cử động, gây một chuyện.
Ví dụ, nhiều khi ngủ đêm thường thấy tiếng động lạ từ trần hoặc sàn, hoặc từ phòng khác trong nhà.
Đôi khi, do hàng xóm chuột, mà là do âm khí trong nhà.
khi bạn dũng cảm bật đèn lên kiểm tra, sẽ thấy gì, âm khí để bạn thấy, nếu thấy, nó sẽ biến mất.
Hầu hết âm khí chỉ gây một chút tiếng động, nguy hiểm, một ít mạnh hơn thể đến phòng ngủ của bạn, khi bạn đang ngủ, leo lên bạn, hiếm khi tạo thành hiện tượng bóng đè.
Nhuận Sinh cảm thán: “Ba chôn ở đây, chôn lâu thành tình cảm, nỡ để ?”
Lý Truy Viễn xác c.h.ế.t bao bọc trong lưới quy hương, :
“Xác , nghi ngờ của nạn nhân.”
“Hả, là của ai?”
“Từ trái nghĩa của nạn nhân là gì?”
“Là gì?”