Xin lỗi nhé, anh không có cửa - Chương 6: hết

Cập nhật lúc: 2025-11-03 03:15:37
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

giãy giụa đến cuối cùng thành quỳ cánh tay , bàn tay lớn của đỡ lấy m.ô.n.g :  

"Đừng đ.á.n.h trống lảng! Anh nguyền rủa em và Lục Tranh ?" 

xuống từ cao.  

"Hôn , sẽ ."  

đành cúi xuống hôn .  

Thạch Canh Lễ ngửa cổ đón nhận, đến lúc mê say thì thào: 

"Có, vì quá em ."  

Tuần trăng mật kết thúc, ngờ gặp quen cửa nhà. Mấy ngày nay, hành hạ đủ đường. Thạch Canh Lễ mở cửa phụ, bế đang uể oải xuống xe. 

Bước chân đột nhiên dừng . ngơ ngác mở mắt, thấy Lục Tranh đang xe lăn. Không bao lâu, hai tay siết c.h.ặ.t t.a.y vịn xe lăn, gắng gượng kìm nén cảm xúc trong mắt.

chui lòng Thạch Canh Lễ, nhắm tịt mắt . Thạch Canh Lễ bước qua . Lục Tranh bỗng cất giọng: 

"Ngụy Ương, chúng chuyện ."

Ôi, thở dài. Hình như hôm nay cần dứt khoát đôi điều. vỗ vai Thạch Canh Lễ, bảo đặt xuống. 

"Anh , lát nữa dọn cơm." 

Thạch Canh Lễ đưa chai nước khoáng bước nhà.

Đại Hắc thấy vội nhả tay vịn xe lăn: 

"Hai các , chuyện tử tế ."

ngăn

"Thôi, đẩy giúp , giờ còn sức ." 

Mặt Lục Tranh càng thêm u ám, mím chặt môi im lặng.

Đại Hắc lên tiếng

"Ngụy Ương, Lục Tranh hối hận lâu . chứng, với chẳng . Lục Tranh tra Wechat của thằng cave đó , phát hiện nó chỉ đăng những status đó chỉ cho thấy, mục đích chia rẽ hai . Pháo hoa là Lục Tranh đốt cho , ảnh McLaren chụp lúc đem xe bảo dưỡng nó lén chụp. Ngụy Ương, đêm đó Lục Tranh sai thật, nhưng . Nghe tin đến với đàn Thạch, đầu gối trầy hết cả mà vẫn hoãn phẫu thuật để gặp . Tám năm bên dễ, giờ cùng cúi đầu nhận , qua chứ?"

Đại Hắc lảm nhảm hồi lâu, cúi đầu im lặng. Lục Tranh khó nhọc thốt lên: 

"Ngụy Ương, sai . Anh hiểu thể thiếu em. Em về, chúng kết hôn nhé?"

ngắt lời: 

"Lục Tranh, những điều Đại Hắc hiểu. cho cơ hội . Là tự đ.á.n.h mất nó."

"Cơ hội nào?" 

Đại Hắc ngơ ngác. Lục Tranh đờ đẫn lời, đó cúi gầm mặt vì hổ. , hiểu ý .

Đêm đó, tháo bùa bình an đặt đầu tủ. Rốt cuộc vẫn nỡ buông bỏ tám năm tình cảm. để tấm vé máy bay Na Uy thứ hai tấm bùa. 

Nếu lúc Lục Tranh nhận trái tim , chúng cùng lên chuyến bay , trở thành vợ chồng hợp pháp ở nơi .

lúc đó nghĩ xứng. Thế nên đến khi vé hết hạn, vẫn đợi đầu, đợi mềm lòng. 

Hắn vẫn giữ tư thế cao cao tại thượng, bắt khuất phục. Để trong mối quan hệ , mãi nắm quyền chủ động.

Hôm nay nhắm mắt ngơ với Tiểu Nghị, ngày mai dắt trai khác về, cũng cam chịu. Tình yêu trong tay trở thành khóa học thuần phục bạn đời.

Nét mặt Lục Tranh hiện rõ vẻ hoảng loạn, với tay định nắm lấy

"Ngụy Ương, lúc đó cho ăn bùa mê t.h.u.ố.c lú . Anh xin em thêm cơ hội, nhất định sẽ đối xử với em gấp bội."

giơ tay lắc lắc chiếc nhẫn ngón áp út: 

"Xin , kết hôn . Anh đừng phí công nữa, vì ... hết yêu !"

Đại Hắc đẩy Lục Tranh , kéo một góc riêng:  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xin-loi-nhe-anh-khong-co-cua/chuong-6-het.html.]

"Xin Ngụy Ương, cũng thấy Lục Tranh quá đáng. Chỉ là nỡ thấy hai đứa chia tay nên mới dẫn tới. Em hãy sống với đàn Thạch , nhà ảnh là đại gia giàu nhất Giang Thành, điều kiện hơn Lục Tranh gấp bội, si tình nữa. Anh chúc em hạnh phúc, hôn lễ vui vẻ nhé."  

ngơ ngác: "

Gia đình giàu nhất Giang Thành? Anh gì lạ ? Nhà Thạch Canh Lễ nghèo xác nghèo xơ mà."  

Đại Hắc há hốc mồm: 

"Em phận của đàn Thạch ? Ảnh là con một của đại gia Giang Thành. Em chai nước trong tay em giá bao nhiêu ? 650 một chai đấy."  

"Cái gì?!"  

Xanh Xao

Từ ngày đến Na Uy, Thạch Canh Lễ luôn cho uống loại nước . tưởng là nhãn hiệu bản địa, thấy vị ngon nên mỗi ngày uống năm sáu chai. Trời ơi! Không đang uống nước, mà là uống tiền!  

Khi xông phòng, Thạch Canh Lễ đang thái rau. Bóng lưng cô độc hướng về phía . Thấy , ngoảnh với vẻ mặt tội nghiệp: 

"Bảo bối, em sẽ theo chứ?"  

Dáng vẻ tựa chú ch.ó lớn chủ nhân bỏ rơi. Sao giờ Thạch Canh Lễ diễn xuất đỉnh thế ?  

"Thạch Canh Lễ, với em nhà nghèo?" 

từ từ áp sát.  

Thạch Canh Lễ rụt rè lùi

"Lão Bàng thế, ."  

"Vậy giải thích?"  

"Em thương mà, đồ ngốc, giải thích gì?"  

định nổi cáu, Thạch Canh Lễ đột nhiên hôn chặt môi . Anh đè lên bếp, bàn tay lớn tung hoành, thở nóng rực.  

"Thạch Canh Lễ, em thật sự chịu nổi nữa."  

"Bảo bối, xin em, chỉ một nữa thôi."  

Đầu óc trống rỗng, đột nhiên quên mất lúc nãy đây để .

 

NGOẠI TRUYỆN:

Tại Đại học Giang, ai là Thạch Canh Lễ. Chàng trai sở hữu nhan sắc khiến đều ghen tị, năng lực đỉnh cao, thêm gia thế khủng khiếp.

Ngụy Ương khoe, hôm nay Thạch Canh Lễ giải quyết vấn đề hóc búa trong phòng thí nghiệm. Cậu chẳng hề , khi kể về Thạch Canh Lễ, ánh mắt lấp lánh vẻ ngưỡng mộ.

Lục Tranh cảm thấy chua xót. 

Sau đó, Ngụy Ương khúc khích ôm lấy Lục Tranh: 

"Hôm nay Thạch Canh Lễ dám tỏ tình với em, em thẳng thừng từ chối !" 

Nói xong, nũng nịu chui lòng yêu: 

"Đời nào ai sánh bằng ông xã em chứ?"

Lục Tranh mặt lạnh như tiền, nhưng tim đau nhói. Xét phương diện, Thạch Canh Lễ đều vượt trội hơn . Điểm mạnh duy nhất của chỉ là mối tình thanh mai trúc mã với Ngụy Ương.

Lục Tranh lén Ngụy Ương đến tìm Thạch Canh Lễ. Không hổ danh trang nam tử tuấn tú phi phàm, khiến đàn ông bình thường cũng tự ti. 

Thạch Canh Lễ thẳng thắn thừa nhận tình cảm với Ngụy Ương, đề nghị cạnh tranh công bằng.Lục Tranh lạnh lùng: 

"Anh đủ tư cách. Chỉ cần và Ương chia tay, em mãi mãi chọn . Trừ phi..." 

Khóe môi nhếch lên:

 "Anh Ngụy Ương trở thành kẻ ngoại tình ? Với tính cách của em , liệu sẽ chuyện thiên hạ khinh bỉ ư?"

Thạch Canh Lễ trầm ngâm giây lát, khẽ mỉm

"Được, đợi hai ... tan vỡ."

Loading...