Xin lỗi nhé, anh không có cửa
- Cập nhật
- 1 ngày trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Thể loại
- Đam MỹHEHiện ĐạiĐoản VănĐiền VănDưỡng Thê
- Team
- Xanh Xao
- Lượt xem
- 167
- Yêu thích
- 0
- Lượt theo dõi
- 0
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
Năm mười sáu tuổi, Lục Tranh từng quỳ lạy chân tượng Phật, chỉ để đổi mười năm tuổi thọ của cầu cho tỉnh .
Năm hai mươi bốn tuổi, dắt về một trai mười tám tuổi như hoa, ngang nhiên loạn chính chiếc giường của .
“Em lấy tư cách gì mà giận? Anh dỗ em suốt tám năm trời, vẫn đủ ?”
“Đủ .”
bình tĩnh rời , đến cả thuốc mua cho cũng buồn mang theo.
Bạn bè đều khuyên níu kéo .
chỉ nhạt, chẳng mảy may để tâm:
“Rời xa , ai mà chịu nổi cái tính khó ở của ? Cậu chiều hư thôi, khổ mấy bữa là tự về.”
Thế nhưng đó, những , mà còn say mê một đàn ông khác đến quên cả lối về.
Lục Tranh gọi điện cho :
“Ngụy Ương… là thể rời xa em. Em về , cưới , ?”
“Xin nhé, cửa.”