Xuyên Không Thập Niên 60: Cô Vợ Quân Nhân Cay Độc - Chương 212

Cập nhật lúc: 2025-11-07 06:18:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Tiểu Uyển dồn hết sức đống hành lý, còn cách nào khác, cô mang quá nhiều đồ. Còn lính cùng cô cũng như một chú gấu Koala ôm lấy cây, bản cô cũng chẳng khá hơn là bao. Vì , cô căn bản thấy phía ôm chầm lấy, cơ thể trực tiếp ngã về phía

 

“Ối trời ơi…” Cả Tô Tiểu Uyển ngã lăn đất. May mắn là đống đồ phía đệm nên thương quá nặng, tiếng kêu là do cô phát .

“Mẹ, chứ?” Tô Tiểu Uyển thấy biểu cảm của , chỉ thể sốt ruột hỏi.

Vương Ái Hồng vui vẻ trả lời, “Mẹ , .” Bà vội vàng dậy khỏi con gái, đặt tất cả đồ đạc cô xuống đất. Lúc bà mới nhóc giờ lớn lên như thế nào.

Cô bé khác biệt nhiều so với lúc nhỏ, đổi lớn nhất chính là khuôn mặt trưởng thành hơn, còn cảm giác mặt nhỏ như nữa.

“Mau dậy , đất lạnh đấy.” Đặt đồ sang một bên, Vương Ái Hồng vội vàng kéo con gái dậy.

Tô Tiểu Uyển thấy những sợi tóc bạc đầu , “Mẹ, con bất hiếu, lâu như mới về thăm .” Cô dậy, trực tiếp quỳ xuống đất dập đầu.

Lúc dân trong thôn cũng thấy cảnh tượng , mặt họ đều nở nụ vui vẻ. Nhóc Thủ đô lâu như , cuối cùng cũng về , chắc chắn nhà họ Tô sẽ mừng.

“Cái con bé , ? Mau dậy. Đâu con cố ý về thăm , con cũng chịu khổ ở thôn làng, thậm chí còn ở thôn nghèo hơn.” Vương Ái Hồng một tay kéo con gái dậy. Nhóc vốn dĩ học hành tử tế ở Thủ đô, ngờ trở thành thanh niên trí thức. Ai bảo hộ khẩu theo cả chứ? cho con nuôi , một chuyện bà cũng lực bất tòng tâm, chỉ cầu mong con gái bình an khỏe mạnh mà thôi.

“Mẹ, trải nghiệm cuộc sống, đối với con mà , đó là hạnh phúc lớn nhất.” Tô Tiểu Uyển , “Chào các thím, các bác.”

nhiều khuôn mặt cô quen, nhưng lễ phép cần thì vẫn , bằng chắc chắn sẽ là quá lạnh lùng, ngay cả trong thôn cũng nhận .

Nhóc lớn thành cô gái .” Nhiều chen , “Về với con , bà chờ con ở cổng làng nhiều ngày đấy.”

Thế là Vương Ái Hồng giúp cô mang đồ, phía là vài theo. Còn Lý Lệ Hoa, cô em chồng ôm con gái , mặt cô là nụ chân thành.

Ban đầu cô nghĩ cô em chồng về chắc chắn sẽ xa cách với gia đình, ngờ nhiệt tình với cả mới gặp như cô , còn yêu quý trẻ con nữa. Nỗi lo lắng trong lòng cô cuối cùng cũng giải tỏa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-60-co-vo-quan-nhan-cay-doc/chuong-212.html.]

Bản học thức gì, kết hôn với Tô Vệ Quốc cũng là do khác giới thiệu. Không ngờ cuộc sống hạnh phúc đến , còn cảnh ăn đủ no, mặc đủ ấm. Tất cả là nhờ gia đình chồng cuộc sống khá.

Nhiều cô gái đều lấy Tô Vệ Quốc, cô cũng tại hán tử nhà chọn , nhưng đồng thời, cô trân trọng cuộc sống hiện tại, tuyệt đối sẽ tự tìm cái c.h.ế.t.

Tô Tiểu Uyển ôm cháu gái nhỏ, cô kìm hôn mấy cái. Đứa bé vốn đang ngủ, từ từ mở mắt, đôi mắt tròn xoe cô gái lạ đang ôm , bĩu môi nhưng , má còn má lúm đồng tiền nhỏ, thấy khiến trái tim cô gái nào đó càng thêm mềm nhũn.

Nhóc , con bé nhận đấy. Thật ngờ, bây giờ đ.á.n.h thức mà , thể thấy Nha Nha thích con.” Vương Ái Hồng cũng vui mừng. Mỗi bà ôm cháu gái, con bé đều tỏ vẻ vui, nhưng con gái bà ôm nó, nó mở to mắt , cũng toáng lên.

Khi những khác trong thôn ôm nó, tiếng gần như xuyên qua tường, bây giờ ngoan ngoãn như … Quả nhiên là do quan hệ huyết thống .

“Đương nhiên , con là cô ruột của Nha Nha mà, dễ thương quá mất.” Tô Tiểu Uyển cháu gái .

Cháu gái cô quá trắng trẻo, nhưng da dẻ khá mịn màng, đôi mắt vô cùng tinh khiết, khiến yêu nỡ rời.

“Dễ thương thì tự sinh một đứa .” Vương Ái Hồng . Nhóc cũng lớn đến tuổi , cũng nên lấy chồng . Không mối quan hệ giữa nó và Triệu Ái Quốc thế nào, tại về cùng .

Tim Tô Tiểu Uyển đập nhanh một chút, đó , “Sao ạ, con đợi đến ba mươi tuổi mới sinh con.”

“Cái con bé , đến lúc đó con thành bà cô già .” Vương Ái Hồng mếu mếu , cũng trách móc con gái gì. Chuyện của trẻ, cứ để trẻ tự quyết định. Còn bà, cứ thư thả tâm trạng, sống .

“Chỉ cần chê con, bà cô gì cũng .” Tô Tiểu Uyển với khuôn mặt đầy nụ . Còn bí mật trong lòng, cô định cho .

Đoạn đường từ cổng làng về nhà vốn dài, cả nhà về đến nhà. Còn hai đàn ông trong nhà, , nếu thì nuôi gia đình ?

Anh lính khi đặt đồ xuống liền định về báo cáo. Điều khiến Vương Ái Hồng lo lắng, “Cái , chịu ở ăn bữa cơm đạm bạc hẵng về?”

Mặt Lã Quân biểu cảm gì, trả lời nghiêm túc, “Cảm ơn ý của thím, cháu còn về báo cáo.” Anh thể phiền dân . Dù cuộc sống bây giờ hơn, nhưng cũng thể phiền .

“Không , gì thì , cũng ăn bữa cơm mới về!” Vương Ái Hồng với vẻ mặt nghiêm nghị, “Nhóc!”

Tô Tiểu Uyển Lã Quân , “Thủ trưởng các yêu cầu hộ tống bao lâu, cứ ăn bữa cơm hẵng . Nếu , tưởng nhà chúng ngược đãi đấy.” Câu đùa. Nếu cô tự mang đống đồ đó về nhà thì sẽ khó khăn, nhưng Lã Quân giúp đỡ thì khác.

Loading...