Xuyên Không Thập Niên 60: Cô Vợ Quân Nhân Cay Độc - Chương 233

Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:34:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dân làng Vân Sơn vẫn như thường lệ, chớm xuân đến, đương nhiên là lúc ngoài hoạt động. Còn nhà họ Cát Lỗ , trận đòn thấu xương hồi mùa đông, còn tàn phế, khiến họ kiềm chế hơn nhiều. Dĩ nhiên, lương thực cần nộp thì vẫn nộp, thì sẽ ăn đòn một trận nhừ tử, hoặc là đuổi khỏi Vân Sơn thôn.

Thế nên, khi dân làng thấy mấy xa lạ dẫn theo lão trưởng thôn về, ai nấy đều lộ vẻ sợ hãi nhưng chẳng dám bỏ chạy. Rốt cuộc, gốc gác của họ ở đây, dù chạy trốn, lẽ nào thể biệt tăm biệt tích cả đời ?

“Mấy vị, mời…” Cát Lỗ nở nụ nịnh hót hết mức. Hắn đám dân làng, sức nháy mắt, nhưng như thấy, chẳng hề mảy may động lòng lời .

“Bà con cô bác, chúng là quân nhân từ Nhà nước về đây. Xin tập hợp , chúng việc cần tuyên bố.” Hà Vân nghiêm mặt , “Nhà nước tuyệt đối dung thứ cho bọn cường hào ác bá tồn tại!”

Vốn dĩ còn đang do dự, nhưng khi câu , bà con liền nhanh chóng chạy về nhà. Chính sách của Nhà nước , dù sống ẩn trong núi sâu, họ ít nhiều cũng phong thanh. Trong lòng họ vô cùng phấn khởi, cuối cùng họ cũng sắp giải phóng !

Lòng Cát Lỗ cũng run lên bần bật, e rằng mấy vị quân nhân sẽ lôi xử lý. Hắn vội vàng cầu xin tha mạng, “Mấy vị tha mạng, tha mạng…” Khoan , cầu xin gì chứ, hơn nữa những mặc quân phục.

“Tha mạng? Mạng của ngươi do chúng cho, mà xem ý dân trong thôn.” Triệu Ái Quốc lạnh lùng đáp. Dù hiện tại tay chân mềm nhũn, nhưng lưng vẫn thẳng tắp, khí chất toát đủ để chứng minh phận của .

Cát Lỗ thấy dần dần dân làng bắt đầu về phía những , lớn tiếng hô lên, “Bọn chúng là thổ phỉ, chiếm đoạt thôn chúng , đừng tin lời bọn chúng!”

“Chỉ cần chúng bình an vô sự vượt qua, tuyệt đối ức h.i.ế.p nữa!” Giọng vang vọng, hùng hồn, chỉ tiếc là phối hợp với cái quần ướt sũng của , trông phần khôi hài đến lạ.

“Kia… là cô nương ?” Trong đám đông ai đó hô lên. Chuyện Tô Tiểu Uyển suýt chút nữa trở thành con dâu nhà lão trưởng thôn, cả Vân Sơn thôn đều . Quan trọng nhất là cô nương một sửa trị cả nhà họ Cát, gián tiếp giúp họ hả một cơn giận.

là cô nương .” Bà cô trung niên bỏ t.h.u.ố.c cũng lớn tiếng tiếp lời, “Lần dẫn về, là giúp đỡ chúng ?”

Bà tin Tô Tiểu Uyển là , thì khi vợ chồng họ chuyện tày trời như , ngoài vài lời cảnh cáo , cô hề hành động báo thù nào.

“Ngươi mà còn dám ăn xằng bậy, coi chừng xé nát miệng ngươi!” Cát Lỗ những lời , mặt mày tối sầm, buông lời đe dọa.

Tần Hán trực tiếp đá một cước Cát Lỗ. Hắn ngã nhào về phía , trông chẳng khác nào đang ăn cứt chó, khiến dân làng thấy khỏi bật . “Rốt cuộc là ai xé nát miệng ai? Tội trạng của là gì, hãy kể hết đây!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-60-co-vo-quan-nhan-cay-doc/chuong-233.html.]

“Hắn bắt chúng nộp lương thực, nếu cho sẽ đám tay sai của đ.á.n.h đập…” Bà cô trung niên lúc nãy lớn tiếng , như thể hề cảm thấy ánh mắt sát khí của Cát Lỗ.

“Ngươi mà còn dùng ánh mắt g.i.ế.c chóc đó, tin móc mắt ngươi ?” Giọng Tần Hán phần tàn nhẫn, mặt hề chút cảm xúc nào.

Lúc Cát Lỗ là bình rơi vỡ, , “Ngươi g.i.ế.c thì g.i.ế.c , việc gì lời vô ích?” Chỉ tiếc cho vợ con , sẽ sống .

Hiện tại nhà là giàu nhất, cũng lo cái ăn, tiếc là dân làng nổi loạn giúp đỡ, cũng đành bó tay. Đám đây ở nhà , ngay cả một cô nương còn đ.á.n.h , gì đến mấy tay hảo hán .

“Quả thật khí phách đấy.” Tô Tiểu Uyển thản nhiên , “Chúng tay g.i.ế.c cũng là điều nên. Chi bằng đ.á.n.h gãy gân cốt thì ? Ý kiến thế nào?” Câu cùng là cô hỏi những dân Vân Sơn thôn.

“Đồng ý! Đồng ý!” Trong đám đông ai một câu, đó nhiều phụ họa theo.

Họ cũng cho rằng g.i.ế.c là phạm pháp, nhưng đồng thời, họ cũng chịu đủ sự ức h.i.ế.p như , trừng phạt là điều tất yếu.

“Các các thể như ?” Vợ Cát Lỗ, Cát Hồng, lóc kêu lên, “Tuy rằng chồng thu gom đồ đạc, nhưng chuyện gì, gánh vác ? Ví dụ như lên trấn việc, khi gặp nguy hiểm, chẳng nhà mặt ?”

Một khi trụ cột trong nhà tàn phế, cả nhà họ xem như chẳng còn đường sống nữa.

“Các ? Con trai c.h.ế.t là chuyện gì đây? Thật sự cho rằng chúng là đồ ngốc ?” Lúc một lão già , mặt ông là sự hận thù sâu đậm.

Ông sống đến giờ là nhờ sự cứu tế của thôn, thì sớm c.h.ế.t đói . Còn về con trai ông, ban đầu săn cùng lão trưởng thôn, cuối cùng một trở . Sự thật rốt cuộc thế nào, là do bọn họ tự quyết định, dựa mà bọn họ thể bình an vô sự trở về, còn con trai ông thì bỏ mạng?

“Các …” Cát Hồng còn định lên tiếng, thì thấy cô gái tay.

“Á…” Cát Lỗ ngờ đau đớn đến thế, mồ hôi lạnh tức thì chảy ròng ròng, nhưng vẫn c.ắ.n chặt môi rên một tiếng. Nếu đối phương định buông tha, cũng chẳng cần cầu xin gì.

“Bây giờ trông ngươi đúng là hán tử đấy. Ngươi yên tâm, với thủ pháp của , dù là thần y cũng đừng hòng chữa khỏi.” Tô Tiểu Uyển thản nhiên , nhưng lời của cô khiến lòng Cát Lỗ chìm xuống tận đáy vực.

Triệu Ái Quốc và những khác vô cảm, họ đều Tô Tiểu Uyển là lang y, đối với các huyệt vị cơ thể con nắm rõ, tuyệt đối sẽ nhầm lẫn. Hiện tại Cát Lỗ trong tay cô, tuyệt đối sẽ chiếm chút lợi lộc nào.

Loading...