Xuyên Không Thập Niên 60: Cô Vợ Quân Nhân Cay Độc - Chương 245

Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:53:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ái Quốc!” Đàm Hưng Dung thấy môi con trai chảy m.á.u thì hoảng sợ, vội vàng dùng khăn tay lau nhẹ, nước mắt ngừng tuôn rơi. “Con thể tự hành hạ như ? Con đau lòng !”

Bà cũng hiểu, là vợ lính, bà nên kiên cường, nhưng nghĩ đến tình trạng của con trai, dù là kiên cường đến mấy cũng lúc yếu đuối, huống hồ con trai cả của bà cũng bỏ họ mà từ lâu .

“Mẹ…” Giọng Triệu Ái Quốc khàn đặc. Mẹ so với già nhiều, tất cả đều do bất hiếu gây .

Anh mất trí nhớ nhưng cho nhà , dẫn đến việc và Tô Tiểu Uyển bỏ lỡ nhiều điều. Hơn nữa, cục m.á.u đông trong não thể chèn ép dây thần kinh và khiến tử vong bất cứ lúc nào.

“Ái Quốc, cầu con danh vọng lẫy lừng, cầu con thăng quan tiến chức, chỉ mong con bình an khỏe mạnh mà thôi.” Đàm Hưng Dung nức nở . Còn về Tô Tiểu Uyển, cô lựa chọn thế nào là chuyện của cô , bà thể ép buộc.

“Con con xem, là đấng nam nhi, để con lo lắng rơi nước mắt mãi, con xứng đáng với bà ?” Triệu Dật Vân khàn giọng . Ông hiểu rằng đây là thời cơ nhất, nếu bỏ lỡ, với sự kiên định của con trai, những khác thể ngăn cản.

“Con xin , .” Sự mềm yếu trong lòng Triệu Ái Quốc, ngoài Tô Tiểu Uyển , lẽ chính là mắt. Từ nhỏ đến lớn, cha nghiêm khắc, vô cùng dịu dàng, nhờ đó mà tâm hồn bóp méo .

Đàm Hưng Dung ôm con trai lớn, “Ái Quốc, xin ích gì. Mẹ con trở thành vật thí nghiệm. Còn về Tô Tiểu Uyển, con yên tâm, cả nhà nhất định sẽ giúp con giữ cô .”

Bà cũng tư tâm riêng. So với cái c.h.ế.t của con trai, việc giam giữ con dâu đối với bà là điều quá khó khăn. Nếu nhà họ Triệu thực sự sụp đổ, đó là mệnh của họ. khi còn khả năng, bà tuyệt đối để con trai chịu đựng nỗi đau như .

“Con nữa.” Triệu Ái Quốc thở dài một thật nặng. “Con đợi Uyển Uyển trở về.” Anh , một khi đến viện nghiên cứu y học, chắc chắn sẽ khiến vị hôn thê vui. Vì , điều duy nhất thể là hy vọng yêu đừng giận .

Nghe câu , mặt đều thở phào nhẹ nhõm. Họ tôn trọng sự lựa chọn của Triệu Ái Quốc, nhưng đồng thời, những chuyện vẫn cần đặt sự an và sức khỏe lên hàng đầu.

Triệu Kiến Sinh cũng còn sự dũng mãnh như . Giờ đây, ông cũng yêu cầu con cháu nhất định lính nữa. Tình cảnh của hai đứa cháu khiến trái tim già lạnh giá .

Cháu trai cả hy sinh vì đất nước, thực chất trong nước g.i.ế.c hại. Còn Ái Quốc, rõ ràng vì thực hiện nhiệm vụ cho đất nước mà chịu tổn thương nặng như , kết quả nhận ngay cả lời thăm hỏi cơ bản nhất.

Thế là, khi Tô Tiểu Uyển xuống tàu hỏa, nhà họ Triệu mặt ở đó.

Trần Bác Thành chắn mặt Tô Tiểu Uyển, “Thủ trưởng Triệu, tiểu thư nhà cháu cần về gặp thủ trưởng bên cháu .” Anh tuân lệnh hành động, tiểu thư đương nhiên gặp thủ trưởng , chứ nhà họ Triệu đón thẳng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-60-co-vo-quan-nhan-cay-doc/chuong-245.html.]

“Ái Quốc cần Uyển Uyển.” Triệu Dật Vân cũng hiểu hành động của thỏa đáng, “Còn về bên Kiến Đảng, đương nhiên do thuyết phục, chuyện cần chú chịu trách nhiệm.” Giọng ông dịu dàng, chút nào cưỡng ép.

Mạng lưới tình báo của nhà họ Triệu vẫn , nếu họ thể tin cô gái trở về Thủ đô ngay lập tức, và gặp mặt chứ.

Trần Bác Thành cau mày, “Thủ trưởng, xin đừng…” Lời còn dứt ngắt lời.

“Triệu Ái Quốc thế nào ?” Tô Tiểu Uyển đẩy đàn ông đang chắn mặt cô , mặt cô vẻ lo lắng cho nhà họ Triệu. Cô hiểu rằng vì cô bọn nước R bắt , nên đàn ông càng thêm tự trách bản .

“Uyển Uyển.” Giọng Triệu Dật Vân khàn, “Cũng tạm , chỉ là vẫn cần con khai thông cho nó nhiều hơn.” Ông cảm động sự quan tâm của cô gái mắt dành cho con trai , đồng thời chứng tỏ tình cảm của họ chỉ là lời suông.

“Được, Trần Bác Thành, chú về báo với cha cháu, cháu thăm Triệu Ái Quốc .” Tô Tiểu Uyển cũng hiểu rằng cô bất hiếu, nhưng chuyện phân nặng nhẹ, hiện tại đàn ông cần cô hơn.

Trần Bác Thành khẽ gật đầu, “Vâng, tiểu thư.” Dù trong lòng chút chua xót, nhưng cũng hiểu rằng, ngay từ đầu, tiểu thư thuộc về . Anh chỉ là thuộc hạ mà thôi, chỉ cần bảo vệ tiểu thư là đủ, dù hy sinh cả sinh mạng của cũng .

Triệu Ái Quốc đang phơi nắng trong vườn, xung quanh tràn đầy sức sống, nhưng đàn ông toát vẻ uể oải, như thể thứ xung quanh đều cách ly với .

“Ái Quốc, để đẩy con nhé, con phơi nắng lâu .” Đàm Hưng Dung lo lắng . Dù con trai còn náo loạn đòi đến viện nghiên cứu y học nữa, nhưng tình hình hiện tại cũng lạc quan.

Triệu Ái Quốc lắc đầu, “Nơi nào nắng, sẽ thấy lạnh lẽo.” Anh hiểu cơ thể , vì tay chân bắt đầu teo nên sợ lạnh hơn. Nếu là đây, ngay cả một chiếc áo đơn mỏng cũng sẽ thấy lạnh.

mà…” Đàm Hưng Dung đau lòng, nhưng nên gì với con trai.

“Triệu Ái Quốc!” Lúc , một giọng nữ nhỏ nhẹ vang lên.

Triệu Ái Quốc thấy giọng , nhanh chóng ngẩng đầu lên. Ngay đó, thấy cô gái chậm rãi bước về phía . Cô tắm trong ánh nắng mặt trời, giống như một thiên thần, thánh thiện và tuyệt vời đến nhường nào. Ngược , bản đầy dơ bẩn.

“Bị ngốc ?” Tô Tiểu Uyển bước tới, nhưng thấy đàn ông ngoài việc ngây , lời nào khác. Cô liền búng trán , .

“Bị ngốc, em còn thèm quan tâm đến ?” Triệu Ái Quốc dịu dàng hỏi .

Loading...