[Xuyên Không Trùng Sinh] Gả Cho Đầu Bếp Thập Niên 60 - Chương 120
Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:48:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
120.
Thịt heo bánh chẻo vẫn còn dư một cục, Từ Sương đem kho tàu, cho hết chỗ rượu gạo còn trong nhà , thêm một chút nước nào, hầm thịt heo đến khi bì mềm rục.
Ngoài mấy món thịt, Từ Sương còn thêm vài món chay, đủ bốn món mặn và bốn món chay, tổng cộng là tám món.
Ba bàn, mâm cơm đầy ắp khiến lòng vui vẻ.
Bà cụ Từ tự rót cho một chút rượu gạo, vài lời chúc Tết với Vương Anh. Vương Anh và Từ Sương cũng chúc Tết bà cụ Từ. Tuy ít , nhưng khí vẫn ấm cúng, vui vẻ.
Bắt đầu bữa ăn là cùng thưởng thức, Vương Anh gắp một miếng thịt kho tàu, cả gần như sắp . Chính là hương vị !
Khẩu vị cô thiên về ngọt, Từ Sương thêm nhiều đường hơn, món thịt kho tàu trở nên đặc biệt đậm đà, thơm ngon, thịt mỡ gần như tan chảy trong miệng, nước sốt sệt.
Thử thêm một miếng cá sốt chua ngọt, cá tuy đông lạnh nhưng thịt vẫn tươi ngon, chua ngọt miệng.
Món gà xào ớt khiến cô xuýt xoa vì cay, thịt gà khi chiên qua dầu ăn giòn thơm.
Món bánh chẻo nhân cá nấu dưa cải chua mà Vương Anh mong chờ nhất cũng cô thất vọng. Vị chua thơm xen lẫn chút cay nhẹ, mùi dưa cải chua kích thích vị giác, thịt cá mềm mịn, hòa quyện trong hương vị chua thơm của dưa cải chua, càng nổi bật vị ngọt tươi của cá.
Bà cụ Từ ngạc nhiên: "Bánh chẻo ngon thật!"
Ăn hề cảm giác ngấy, mùi thơm của dưa cải chua cũng đủ, thịt cá mềm.
Đang ăn, Vương Anh kêu "Ái chà" một tiếng, nhả thứ cứng ngắc đau răng khỏi bánh chẻo.
Một đồng xu một phân sáng bóng xuất hiện trong bát.
Bà cụ Từ ha hả: "Xem năm con dâu sẽ phát tài ."
Vừa , bà cũng kêu "Ái chà" một tiếng, trong bát bà cũng thêm một đồng xu một phân.
Vương Anh : "Cùng phát, cùng phát ạ."
Tiếp theo còn chiếc cuối cùng, hai cùng chằm chằm những chiếc bánh chẻo trong bát Từ Sương, Từ Sương từ tốn, gắp chính xác một chiếc từ trong bát : "Đây."
Vương Anh tin: "Anh còn ăn mà!"
Từ Sương gắp chiếc bánh chẻo đưa cho cô: "Em ăn hộ ."
Vương Anh đẩy vài , đành c.ắ.n một miếng, quả nhiên, là một đồng xu nữa.
Bà cụ Từ: "Tốt , đều phát tài, đều phát tài."
Con trai và con dâu đều như , ai phát tài thì nhà cũng ngày .
Ăn đến cuối cùng, bánh chẻo nhân cá nấu dưa cải chua hết sạch, chỉ còn một ít bánh chẻo nhân thịt heo kịp luộc.
Từ Sương lăn bánh chẻo nhân thịt heo qua bột mì: "Sáng mai 'vang pháo' cũng ăn."
Vương Anh đỡ cái bụng no căng, trọng tâm lệch: "Vang pháo?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trung-sinh-ga-cho-dau-bep-thap-nien-60/chuong-120.html.]
Từ Sương: "Sáng mùng Một Tết ở cổng làng đốt pháo, dân làng gọi là vang pháo."
Khu vực Thôn Tựa Núi , tuyết núi tích tụ nhiều, việc đốt pháo tùy tiện, đặc biệt khi Điền Hữu Phúc quản lý, ông còn thẳng. Mỗi năm đội sẽ đốt một dây pháo sáng mùng Một, coi như là pháo khai xuân của cả đội, các nhà khác nhất là nên tự đốt.
Dù nhà nào cũng tiền, nên cũng vui vẻ hưởng cái lộc , đốt ở cổng làng, là của cả thôn! Năm đều phát tài, đỡ tốn vài đồng tiền mua pháo mỗi năm.
Từ Sương: "Sáng mai dậy ăn bánh chẻo, trưa sẽ ăn gà om."
Bà cụ Từ ăn xong thì mang theo bánh chẻo sống chuẩn luộc sáng mai về, bánh bao nhân cá nấu dưa cải chua hấp xong ăn, bà cụ cũng mang theo hai cái.
Vương Anh: "Mẹ tuổi cao, chắc là thích ăn đồ vị đậm đà, Tết lên núi bắt cá nữa, sẽ mang về thêm món cá nấu dưa cải chua cho ."
Từ Sương gật đầu đồng ý.
Hai dọn dẹp xong xuôi, Vương Anh đóng chặt cửa chính, lúc mới mang ảnh của cha nguyên chủ bày. Ảnh thời đó đều nhỏ, cỡ 5x7 lớn hơn, dù là ảnh chụp chung thì cũng đa là ảnh nhỏ cỡ 2x3.
Vương Anh bày ảnh cha nguyên chủ , lén lút bày thêm một bức ảnh nguyên chủ hồi nhỏ chụp chung với .
Cô đặt đầu heo chia lên bàn thờ, tự lấy một cái đệm quỳ xuống.
Trong lòng cô thầm cầu nguyện cho nguyên chủ, và cả ruột của nguyên chủ, cô quỳ gối một lúc với lòng thành kính. Vương Anh dậy, Từ Sương quỳ xuống.
Từ Sương gì, chỉ nhắm mắt lạy hai cái.
Đợi lạy xong, thắp hương xong, Vương Anh mới dọn hết ảnh xuống, lén lút lau dọn sạch sẽ dấu vết.
Lúc , theo lý mà thì việc phép, vì thuộc về mê tín phong kiến, nên ngay từ đầu khi Vương Anh mang đầu heo về là để thịt heo kho uống rượu, dám nhắc đến chuyện dùng để thờ cúng.
Trong bữa ăn uống một chút rượu gạo, Vương Anh lạy xong mới cảm thấy men rượu bắt đầu ngấm, cô chếnh choáng.
Từ Sương thì vẫn , bế Vương Anh quần áo, rửa chân, ngoài cửa sổ tuyết rơi dày đặc, hai đắp chung một chăn ngủ sớm.
Bữa cơm tất niên của nhà Tiền Cúc Hoa ăn muộn, vì Tiền Cúc Hoa nấu ăn giỏi tỉ mỉ. Mà là chân cô vẫn lành, việc xuống giường khó khăn.
Cố gắng gượng dậy thịt một con gà, Tiền Cúc Hoa còn xử lý gà một cách miễn cưỡng, vẫn là Đại Nha đảm đang, cô việc, cùng em gái đun nước nóng nhổ lông gà.
Tiền Cúc Hoa bê cái ghế đẩu nhỏ bên cạnh gói bánh chẻo, nhân bánh chẻo dùng thịt heo , nhà còn thịt heo, phần chia đây bà chồng đòi hết.
Vì , Tiền Cúc Hoa đơn giản dùng khoai tây và trứng gà nhân, gói một đĩa bánh chẻo nhân khoai tây trứng gà.
Tiền Cúc Hoa bây giờ vẻ như chấp nhận buông xuôi, dù cái cuộc sống khốn khổ cũng chẳng đến khi nào mới kết thúc, thì cứ sống ngày nào ngày đó!
Cô c.ắ.n răng thịt con gà trống nhỏ , để một con gà mái nhỏ.
con gà mái nhỏ cô cũng định giữ lâu, chuẩn đến ngày mùng năm Tết sẽ thịt luôn. Hai ngày gần đây cô cảm thấy, ăn uống hơn một chút thì sữa cũng cải thiện, mới hai ba ngày, bé gái nhà cô còn quấy nhiều nữa.
Mấy ngày , đứa bé luôn , mà còn thều thào, giống tướng sống lâu.
Tiền Cúc Hoa đứa con gái hao tổn tinh huyết sinh sống nổi, nên ăn uống , bồi bổ một chút.
Lông gà sạch, Tiền Cúc Hoa liền chống dậy hầm canh gà, xào thịt gà.