Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 380

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:34:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bất cứ loài hoa nào nở rộ đều xuất hiện trong thực đơn của Trần Ký

Không cần biết ban đầu có phong nhã hay không, nhưng học đòi văn vẻ tóm lại là chuyện thường thấy, huống chi sách của Trần Ký lại được rất nhiều người ưa chuộng, "Fan" rất nhiều, đã sớm được xếp vào hàng phong nhã.

Một ngày tháng ba, Trần Hi đang chiên hoa ngọc lan để chuẩn bị món ăn vặt cho người một nhà thì nghe Tiểu muội của Nghiêm Bân nói rằng Lục Thời Nghiễn hiện đang học ở huyện học. Cô bé thấy khi mang cơm trưa cho huynh trưởng của mình.

Trần Hi lúc ấy liền ngây ngẩn cả người.

"Ngươi xác định là Lục Thời Nghiễn, không nhìn lầm chứ?" Nàng không để ý đến hoa ngọc lan đang chiên trong chảo, mà nhìn chằm chằm vào Nghiêm Tiểu muội.

Nghiêm tiểu muội hiện tại đang học nghệ ở trong bếp, hiện tại đang ở giai đoạn trợ thủ, nghe được đông gia hỏi mình, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu: "Không nhìn lầm, chính là Lục ca ca từng tặng ta cùng đệ đệ hoa đăng.”

Trần Hi: "...”

Đông gia, trong nồi! Hoa ngọc lan sắp cháy rồi!" Minh Nguyệt bên cạnh vội lên tiếng nhắc nhở.

Trần Hi lúc này mới hoàn hồn, vội vàng dùng muôi vớt hoa ngọc lan đang chiên ra khỏi chảo.

Sau khi vớt ra, nàng liền đem đồ giao cho Minh Nguyệt: "Ngươi tới chiên đi.”

Minh Nguyệt cho rằng nàng mệt mỏi: "Đông gia đi nghỉ ngơi một chút, những thứ này giao cho ta đi.”

Vốn dĩ Minh Nguyệt đã đề nghị mình làm từ trước, để đông gia nghỉ ngơi, nhưng đông gia cứ khăng khăng muốn tự mình làm.

Từ sau bếp đi ra, Trần Hi ngồi ở sau quầy, có chút thất thần.

Trong khoảng thời gian này Lục Thời Nghiễn không đến cửa hàng bên này, nàng còn tưởng rằng lời nói lúc trước của nàng có tác dụng, Lục Thời Nghiễn ngoan ngoãn ở nhà đọc sách dưỡng bệnh.

Không nghĩ tới, hắn lại về huyện học đọc sách.

Nhưng, vì sao không đến nói với nàng một tiếng?

Hơn nữa, trong lúc đó nàng còn tìm Lý Sơn đại ca hỏi qua, mỗi lần Lý Sơn đại ca đều nói mọi việc của Lục Thời Nghiễn hết thảy đều rất tốt.

Nhất định là Lục Thời Nghiễn đã dặn dò Lý Sơn đại ca nói như vậy.

Nghĩ tới đây, lông mày Trần Hi cũng nhíu lại.

Hắn đang làm gì vậy, đây cũng không phải chuyện không thể gặp người, vì sao phải gạt nàng chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-380.html.]

Hay là do Lục Thời Nghiễn không muốn mình nhúng tay vào chuyện của hắn nữa? Muốn phân rõ quan hệ cùng mình?

Trần Hi đột nhiên cảm thấy bức bối không nói nên lời.

Còn có chút giận dữ.

Sợ nàng quấy rầy hắn sao?

Nàng là loại người như vậy sao?

Càng nghĩ, Trần Hi càng tức giận.

Nàng vì hắn làm bao nhiêu chuyện, hắn lại đề phòng nàng, giấu nàng? Hắn coi nàng là người thế nào chứ!

Đúng lúc Thập Bát Nương đưa bánh hoa đào mới làm sang cho Trần Ký, thấy Trần Hi ở phía sau quầy, thần sắc không tốt lắm, liền hỏi nàng: "Ngươi làm sao vậy?”

Thập Bát Nương nhìn quanh, hôm nay tiệm rất đông khách mà.

Trần Hi nhìn về phía Thập Bát Nương: "Lục Thời Nghiễn về huyện học, ngươi có biết không?”

Thập Bát Nương ngạc nhiên.

Nàng ấy thực sự không biết.

Nhưng...

Đối diện với ánh mắt chăm chăm của Trần Hi, Thập Bát Nương lập tức hiểu ý của Trần Hi.

Nàng ấy không biết, nhưng Lâm Lang ca ca ở huyện học, hắn ta còn thường xuyên trở về, không có khả năng không nói với nàng ấy một lời nào.

Thập Bát Nương lập tức giải thích nói: "Trong khoảng thời gian này ta đều bận rộn làm bánh hoa, chưa từng trở về thôn, Lâm Lang ca ca trở về cũng chưa từng nói với ta..."

Trần Hi cũng không phải hoài nghi Thập Bát Nương, chỉ là nàng đang xúc động, khi ngẩng đầu lên không kiểm soát được biểu cảm khiến Thập Bát Nương hiểu lầm.

“Ta không nghi ngờ ngươi." Trần Hi chớp mắt nói: "Ta chỉ hỏi xem ngươi có biết không."

Thập Bát Nương: "Ta thật sự không biết.”

Hai người trong lúc nhất thời cũng không ai nói chuyện, chỉ nhìn chằm chằm đối phương.

Cuối cùng Trần Hi không nhịn được cười: "Quên đi.”

Thập Bát Nương dở khóc dở cười: "Ngươi rốt cuộc làm sao vậy?”

Loading...