Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bùi Từ bên cạnh, nhẹ nhàng gọt một quả táo cho Phương Tri Ý. Lớp vỏ đỏ tươi trong tay cứ thế liền mạch tuột xuống, để lộ bộ phần thịt trắng nõn bên trong. Anh giũ sạch vỏ, cẩn thận cắt táo thành từng miếng nhỏ đặt chiếc bát sứ trắng tinh, đưa cho cô. Sau đó, trêu chọc một câu: "Cậu tự cũng khá rõ ràng đấy."
Phương Tri Lễ Bùi Từ thì lập tức thẳng dậy, liếc xéo Bùi Từ với vẻ mặt đầy khinh thường: " là tự , như ai đó chẳng chút tự nhận thức nào cả."
" kỹ thuật, và nào thi cũng nhất."
"Cậu..." Trong chuyện , Phương Tri Lễ đến giờ vẫn thể vượt qua Bùi Từ, quả là tức c.h.ế.t ! Anh bực bội : "Cậu giỏi thật đấy, nhưng em gái cơ, là em gái thể cứu mạng đấy, ?"
Bùi Từ nhếch mép: "Dương Dương cũng là em gái mà."
"Cậu đừng mà mặt dày thế! Dương Dương là em gái ruột của , em cũng mang họ Phương giống !" Nói đến đây, Phương Tri Lễ dịp kênh kiệu, đây là chuyện mà Bùi Từ mơ cũng chẳng thể .
Ai ngờ Bùi Từ thản nhiên đáp: " cũng thể đổi sang họ Phương mà."
Phương Tri Lễ: "..."
Bùi Từ, thực sự phát hiện đúng là một ngượng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-155.html.]
Quả nhiên là loại mặt dày đến quỷ cũng sợ, rõ ràng chuyện định đoạt đấy, mà bây giờ đành bó tay với tên .
Bùi Từ khẽ hừ một tiếng, lờ Phương Tri Lễ , sang cô bé bên cạnh: "Dương Dương, em nghĩ đến tương lai ?" Sau khi cô bé thành công việc, vẻ mặt trông như trút gánh nặng. Anh khỏi suy tính nhiều hơn cho cô bé, liệu việc cô bé thể nắm vững những kiến thức như là vì yêu thích, chỉ là đam mê nhất thời?
"Hả? Tương lai gì cơ ạ?" Phương Tri Ý nhét một miếng táo miệng.
"Em bản lĩnh thế , các chuyên gia đầu ngành của Viện Nghiên cứu Chế tạo đều đến. Nghe đồn Viện trưởng Trương còn đích tới nữa đấy. Viện trưởng Trương trọng dụng nhân tài, thể ông sẽ mời em về việc ở viện nghiên cứu. Em ?"
"Em thể đến viện nghiên cứu việc ạ?" Phương Tri Ý ngờ rằng, chỉ vì chuyện mà cô cơ hội viện nghiên cứu. Không cô tự tin bản , mà chỉ vì cô thậm chí còn nghiệp phổ thông. Cô vẫn nghĩ ít nhất cũng như cả và thứ, đợi đến khi nghiệp đại học mới thể tìm việc .
Mèo Dịch Truyện
Bùi Từ thì thoáng cô bé thêm nữa. Rõ ràng lợi hại đến thế mà ngây thơ đến mức . Có lẽ cô bé còn giúp căn cứ tránh bao nhiêu tổn thất trong . Chưa kể việc cứu phi công, chỉ riêng chiếc máy bay chiến đấu khổng lồ thôi cũng ngốn gần một trăm triệu, đó còn là nhờ cả và các vị lãnh đạo dốc sức ngoại giao suốt một năm trời mới .
Như mà còn thể đến viện nghiên cứu ? Vậy thì còn ai thể ? Không chỉ , cô bé lẽ cũng còn sắp nhận những phần thưởng giá trị nào nữa .
"Tất nhiên , căn cứ còn thưởng cho em nữa. Em gì ?"
"Em còn thể tự đưa yêu cầu ạ?" Điều khiến Phương Tri Ý ngạc nhiên đến mức tự hỏi, rốt cuộc lợi hại đến ư.