Phương Tri Lễ mở cửa, thấy là Bùi Từ thì ngạc nhiên hỏi: "Cậu đến sớm thế? Dương Dương còn dậy ?"
"Ừ, đợi em ." Bùi Từ đón lấy ánh mắt dò xét của Phương Tri Lễ thêm một câu: "Trưa nắng to, sớm một chút để khỏi nắng quá."
Phương Tri Lễ cũng nghi ngờ gì, từ căn cứ còn lái xe một tiếng mới đến thành phố, sớm một chút cũng hợp lý.
"Vậy gọi Dương Dương dậy." Phương Tri Lễ sợ muộn quá sẽ em gái nắng.
Bùi Từ nhanh tay lẹ mắt giữ : "Anh thứ, đợi Dương Dương ngủ thêm một lát nữa ."
Phương Tri Lễ hành động của Bùi Từ khỏi thấy lạ lạ. Không sợ trưa nắng to ?
Trong lòng quỷ thì cái gì cũng thấy chột , Bùi Từ hôm nay vẫn dám thẳng Phương Tri Lễ: "Nếu nắng to thì chuẩn mũ cho Dương Dương ."
Thôi kệ, Phương Tri Lễ thấy hôm nay Bùi Từ kỳ lạ quá. Đột nhiên cũng gần Bùi Từ xịt xịt mũi ngửi: "Bùi Từ, dùng kem tuyết hoa ?"
"Không ."
"Sao thơm thế?"
"Có lẽ... lẽ là mùi xà phòng giặt quần áo."
Phương Tri Lễ gãi đầu: "Xà phòng mua thơm thế ? Sao xà phòng mua mùi dầu mỡ thế ."
" cũng nữa, cứ tiện tay lấy ở cửa hàng bách hóa thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-210.html.]
Bùi Từ cảm thấy nếu Phương Tri Lễ hỏi thêm nữa thì trán sắp vã mồ hôi hột , may là cũng hỏi nữa.
Phương Tri Ý nghĩ đến hôm nay chơi thành phố nên dậy cũng khá sớm, cả nhà ăn sáng xong mới bảy giờ.
Anh cả đưa chị dâu đến bệnh viện , thứ bận huấn luyện, trong nhà chỉ còn cô và Bùi Từ. Nghe Bùi Từ sáu giờ đến, cô cứ tưởng gấp nên sửa soạn qua loa chuẩn .
đến cửa lấy chiếc mũ của . Mặc dù lúc trời nắng, cô vẫn đội đến mặt Bùi Từ hỏi: "Bùi Từ, mũ của em ?"
Bùi Từ thấy tiếng thì đầu cô gái nhỏ đang kéo vành mũ nhảy đến mặt . Hôm nay cô mặc váy dài kẻ ô màu xanh, đầu đội chiếc mũ màu nhạt gần giống , khuôn mặt xinh xắn vành mũ rộng tươi rói.
Đôi mắt hạnh long lanh , chờ trả lời.
"Đẹp." Bùi Từ .
Phương Tri Ý nhận câu trả lời ý cũng tháo mũ xuống, Bùi Từ thuận tay nhận lấy : "Dương Dương, chúng thôi."
——————
Mèo Dịch Truyện
Phương Tri Ý nhiều thời gian đến khu vực thành phố, vì căn cứ đủ đáp ứng nhu cầu sinh hoạt, hơn nữa từ khi đến viện nghiên cứu cũng thực sự bận rộn.
Trong trí nhớ thì đến đây gần nhất là dịp Tết cùng chị dâu để mua sắm đồ Tết. Nửa năm đến, thành phố cũng đổi nhiều lắm, chỉ điều thì rõ ràng đông đúc hơn .
Vì Bùi Từ sẽ đưa cô đến công viên Tây Hồ để chèo thuyền và xem động vật, nên cũng thẳng đến nơi khác. Hai đến thành phố là thẳng đến Công viên Tây Hồ.
Công viên mở cửa lúc tám giờ sáng, khi họ đến nơi là tám giờ rưỡi thì công viên khá nhiều .
Bùi Từ đỗ xe xong, lấy chiếc túi màu xanh ô liu ở ghế xe xuống, xách bằng một tay với Phương Tri Ý: "Dương Dương, em đợi ở đây một lát, mua vé."