Ban đầu định đưa cô thuyền , đợi lên thuyền sẽ cho cô tâm ý của . Chỉ là bây giờ cô gái nhỏ xem động vật, cũng đành đưa cô xem động vật .
Công viên Tây Hồ mặc dù gọi là công viên, nhưng thực cũng là sở thú. Lúc hình như tách thành hai khu riêng biệt, nhưng vì nơi rộng lớn, nên công viên vẫn chia thành các khu vực rõ ràng.
Vào cửa bên trái là khu công viên với cảnh , nhiều thanh niên đều ở đó. Bên là nơi trưng bày và nuôi dưỡng đủ loại động vật, khu rõ ràng nhiều trẻ con hơn.
Phương Tri Ý và Bùi Từ thể coi là những nam nữ thanh niên hiếm hoi ở khu sở thú , nhưng từ khi đến cửa, Phương Tri Ý phấn khích như một đứa trẻ:
"Bùi Từ, xem kìa là sư tử, bên cạnh là hổ..." Vừa định trêu chọc Bùi Từ, nào ngờ khi trong cô vẻ còn kích động hơn cả . Vì là đầu tiên thấy, cô bộc phát cảm xúc.
"Anh xem con khỉ lớn đang chải lông cho con khỉ nhỏ kìa!"
Tất cả các loài động vật đều nhốt trong chuồng sắt. Phương Tri Ý cùng đám trẻ con chạy tới chạy lui. Bên cạnh con hổ nhiều nhất, chỉ cần con hổ gầm lên một tiếng thì những đứa trẻ đều phấn khích. Phương Tri Ý cũng , đây là đầu tiên cô thấy tiếng hổ gầm.
Xem một lúc thì cô phát hiện Bùi Từ vẫn luôn chậm rãi theo cô. Cô cảm thấy hiểu , nhưng cô thực sự thích.
"Dương Dương, bên còn cá nhiệt đới, xem ?"
"Xem."
Phương Tri Ý theo Bùi Từ đến căn nhà kính nuôi cá nhiệt đới. Nghe những con cá đưa đến sở thú, thuộc loại khá hiếm, cho nên nơi nhiều trẻ con và lớn.
Bùi Từ lợi dụng chiều cao của , khéo léo chen một khe hở nhỏ cho Phương Tri Ý, để cô thể áp sát kính để xem những con cá bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-212.html.]
Anh sợ những chen chúc phía sẽ đẩy Phương Tri Ý ngoài, nên một tay chống lên nhà kính, dùng cơ thể tạo thành một an cho cô.
Phương Tri Ý thì đếm từng con cá khác . Những con cá trông thật , nếu thể nuôi thì mấy.
Bùi Từ thấy cô bé thực sự thích, nhỏ giọng hỏi: "Dương Dương thích lắm ?"
Ánh mắt Phương Tri Ý vẫn còn dán những con cá nên thấy, cũng trả lời.
Bùi Từ ngỡ cô mặc định như , nghĩ đến sở thú Bắc Kinh nhiều loài động vật hơn hẳn ở đây, thậm chí còn cả tinh tinh đến từ nước ngoài, gấu trúc, hươu cao cổ, voi... nhiều loài nơi đều .
"Nếu Dương Dương thích, đưa em về Bắc Kinh xem nhiều loài động vật hơn ?"
"Ừm." Thực Phương Tri Ý vẫn rõ lắm, xung quanh là tiếng bàn tán xôn xao. Cá nhiệt đới ở Tây Bắc bây giờ là thứ hiếm, cho nên cả lớn lẫn trẻ con đều vô cùng tò mò.
Mèo Dịch Truyện
cô vô thức gật đầu đồng ý, điều khiến Bùi Từ vui mừng khôn xiết. Những lời yêu thương ấp ủ trong lòng, chỉ chờ một khoảnh khắc thích hợp để thổ lộ.
Phương Tri Ý và Bùi Từ ở khu động vật hai tiếng, đến khi xem xong sư tử ăn mồi thì mới cảm thấy thỏa mãn.
"Bùi Từ, chúng chèo thuyền ."
"Được."
Lúc hơn mười giờ, mặt trời lên cao, treo lơ lửng giữa vòm trời. Ánh nắng dịu dàng, hồ nhiều chèo thuyền.
vì hồ khá lớn, nên dù đông thì trông vẫn thoáng đãng.