Nhìn thấy hai vợ chồng cũng tuổi, nếu con cái vẫn yên bề gia thất thì lòng cha yên . Vấn đề cốt yếu là cha thì ai chẳng hiểu rõ tính nết của con . Tính tình quái gở như Bùi Từ, chẳng mấy khi kiên nhẫn với bất kỳ ai, ngay cả lũ cháu trai cháu gái trong nhà cũng đều sợ phát khiếp út .
Tính cách như mà cứ thế mà bỏ mặc thì e rằng cả đời sẽ khó mà bầu bạn.
Đang lúc hai vợ chồng còn đang trầm tư lo lắng, tiếng dì giúp việc từ cửa lớn đột ngột vọng : "A Trinh, điện thoại của Tiểu Từ đó, cháu nó đợi hai vợ chồng cô cả buổi ."
Dì giúp việc là họ hàng xa bên nhà đẻ của Tống Trinh, từng một tay chăm sóc Tống Trinh từ khi cô còn nhỏ. Sau , khi Tống Trinh và chồng về Bắc Kinh, tin chồng của dì qua đời, cô liền đón dì về sống cùng. Mặc dù dì danh phận bảo mẫu chính thức, nhưng tình gia đình thì khác.
Thế nên, dì giúp việc ở nhà họ lâu năm, tự nhiên cũng xem như một nhà.
Gọi xong, dì bàn với Bùi Từ: "Tiểu Từ , bố cháu sắp nhà ."
Tống Trinh thấy tiếng dì giúp việc, vội vàng nhà, thậm chí còn kịp treo túi xách hỏi ngay: "Dì Triệu, Tiểu Từ là chuyện gì ?"
Dì Triệu lắc đầu: "Không ạ, chỉ bảo là đợi cô và thủ trưởng Bùi về sẽ ."
"Bí mật ghê cơ!" Tống Trinh khúc khích , lẩm bẩm một câu, nhanh chóng cầm lấy điện thoại từ tay dì Triệu: "Tiểu Từ, con gì với và bố con đấy?"
Bùi Từ ở đầu dây bên thấy giọng , còn giả vờ ho khẽ một tiếng mới chịu mở lời: "Mẹ, giúp con mua một vài thứ nhé, sô cô la ở cửa hàng Hữu nghị, với cả máy ảnh nữa..."
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-243.html.]
Bùi Minh Tuyên bên cạnh con trai đưa một loạt yêu sách, lập tức lớn tiếng quát: "Gọi điện xa xôi chỉ để bắt con mua một đống đồ cho con thôi ? Đồ hỗn xược!" Ông Bùi dường như "mắc nợ" đứa con trai từ kiếp nào.
Thủ trưởng Bùi giận tím mặt, ngay cạnh vợ, Bùi Từ ở đầu dây bên đương nhiên thấy. Nếu như đây còn lo ông bố già tức giận, thì hôm nay chẳng sợ hãi chút nào, ngược còn đà lấn tới.
Bùi Minh Tuyên tức giận giật lấy điện thoại định mắng: "Bùi Từ, mày cho bố xem nào, mấy năm về nhà, mở miệng là đòi đòi nọ..."
"Bố, hóa nhà cưới vợ chuẩn đồ ? Nếu thì thôi , dù những năm qua con cũng tiết kiệm một ít tiền, thì con tự chuẩn . Xem hai cũng gặp con dâu của , thì con cúp máy đây."
"Khoan , con gì cơ? Con dâu nào cơ?"
Tống Trinh thấy giọng điệu úp mở của con trai, chồng hỏi như , vội vàng giật lấy điện thoại: "Tiểu Từ, con con tìm đối tượng ?"
Bùi Từ ở đầu dây bên đắc ý gật đầu: "Vâng ạ."
"Mau cho con quen cô gái đó như thế nào? Cô gật đầu đồng ý với con ? Tiểu Từ, chúng là gia đình đàng hoàng, thể chuyện mất nết , nhất định là cô gái tự nguyện."
Nói đến chuyện , Tống Trinh bất giác nhớ hơn hai mươi năm về . Lúc đó, họ mới về quân khu lâu, nhà lão Lâm ở phía cũng đưa vợ con từ quê lên.
Nghe nhà thông gia của lão Lâm ở phương Nam đây giàu , vốn gả con gái cho một lính nghèo, nên vẫn giữ con gái và cháu ngoại ở nhà.