Vì , chuyện hôn sự chỉ cần trao đổi đơn giản là xác định . Ban đầu Tống Trinh định mua thêm một thứ cho Dương Dương, nhưng nghĩ nghĩ thì những thứ cần thiết cơ bản đều mua sắm đủ cả , cho nên bà cũng nhắc nữa. Sau khi bàn bạc xong thì coi như định, hai vì lý do công việc đặc thù, tiên sẽ đính hôn, Bùi Từ sẽ báo cáo kết hôn, đợi chuyến bay thử nghiệm tất thì mới chính thức cử hành hôn lễ.
Những thoải mái, rõ ràng như thì dễ việc, sẽ vì chuyện nhỏ mà dây dưa kéo dài. Bởi , tiệc đính hôn tổ chức một ngày khi Phương Tri Ý và Bùi Từ đến căn cứ bay thử.
Vừa khéo hôm đó Chu Giới Nhiên cũng đến. Anh vẫn luôn miệng đến thăm gia đình họ Phương, nhưng vì chuyện phòng thí nghiệm cứ kéo dài mãi dứt, mãi mới thu xếp thời gian rảnh, thì trùng đúng dịp đính hôn của cô em gái nhỏ.
Mèo Dịch Truyện
Từ , buông bỏ tình cảm cá nhân, bởi giờ đây coi như một trai đích thực. Đã là tiệc đính hôn của em gái thì trai đương nhiên cũng chuẩn ít đồ đến mừng.
Tất nhiên, cái lợi là dù tuổi nghề kém Bùi Từ, nhưng cuối cùng cũng miễn cưỡng một tiếng " Giới Nhiên".
Có thể Bùi Từ bất đắc dĩ gọi một tiếng , trong lòng Chu Giới Nhiên cũng còn cảm thấy cam lòng thua thiệt như nữa.
Tiệc đính hôn chỉ mời những và bạn bè quan hệ , đại khái chỉ bày bốn năm mâm cỗ trong sân nhà. Sau khi đính hôn, quan hệ của hai chỉ đơn thuần là công khai, mà còn tương đương với kết hôn. Chỉ vì lý do công việc đặc thù nên đám cưới mới hoãn .
Cho nên, bất cứ ai ý nghĩ gì đó bất chính cũng dám nữa. Đây chính là hành vi "phá hoại hôn nhân quân nhân" – một tội danh hề nhỏ chút nào.
Sau tiệc đính hôn, Phương Tri Ý và Bùi Từ sẽ cùng đến căn cứ bay thử, đó là một nơi cách đây ước chừng một nghìn cây về phía Nam.
Vì , hai họ sẽ tạm biệt gia đình và viện nghiên cứu để lên đường nhiệm vụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-340.html.]
Phương Tuấn Khanh còn bận về Đại học Nam, Tống Trinh cũng trở Bắc Kinh. Hai thậm chí cơ hội tiễn cha . Những việc đều nhờ hai trai nhà họ Phương mặt lo liệu.
Tuy nhiên, cha hai bên đều thấu hiểu tính chất công việc đặc thù của các con, nên hề so đo trách móc nửa lời.
Không những so đo, mà Tống Trinh còn lo sợ Dương Dương xa như sẽ chịu nhiều vất vả, gian khổ. Trước khi lên đường, bà liên tục dặn dò con trai chăm sóc thật cho Dương Dương.
Phương Tri Ý và Bùi Từ là hai trong cuộc vội vã lên đường , nhưng khu nhà tập thể mới thực sự trở nên náo nhiệt.
Khi sính lễ và tiền sắm sửa đồ đạc mà nhà họ Bùi chi tổng cộng là hai nghìn năm trăm tệ, ai nấy đều mắt tròn mắt dẹt, xuýt xoa ngớt vì ngưỡng mộ: "Nhiều quá sức tưởng tượng! đúng là gia đình họ Bùi hề thiếu chút tiền ."
"Gia đình họ Bùi thiếu thốn, nhưng chịu chi là chuyện khác, mà hào phóng đến thì chỉ thể là họ ưng cô con dâu ." Có hai nghìn tệ sính lễ chỉ là con giấy tờ, còn bao nhiêu lễ vật riêng tư khác trao thì tiện bàn tán lung tung. Chỉ riêng khoản sính lễ công khai cũng đủ để minh chứng nhà trai mãn nguyện bao với nàng dâu tương lai, đó là sự thật sờ sờ, ai nghĩ cũng .
"Phải , nhà gái họ Phương cũng chẳng chịu kém cạnh , riêng tiền mặt hồi môn cha cô dâu cho tới một nghìn tệ. Chưa cưới xin gì mà rải đường trải lối đến mức thì quả là hưởng."
Thôi thì cũng chẳng còn gì để bàn cãi, gia cảnh đôi bên thật sự đều thuộc hàng khá giả, hề kém cạnh .
"Phải công nhận là mệnh thì đúng là trời định, chẳng ai gì . Trước hết kể cha đôi bên đều là hiểu chuyện, hết lòng yêu thương con cái, chỉ riêng việc đội trưởng Bùi là phi công, lương bổng phụ cấp cao ngất ngưởng, một thôi bằng thu nhập của ba gộp . Hơn nữa, Tri Ý – mà vẫn gọi là Dương Dương , cũng công việc đàng hoàng, giờ còn đang ở viện nghiên cứu nữa cơ."
" là cô hưởng phúc thật."