Xuyên Về Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí - Chương 392

Cập nhật lúc: 2025-09-04 23:52:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Tri Ý trút giận xong, cuối cùng cô cũng thấy hài lòng. Đắc ý ngẩng đầu, bắt gặp đôi mắt đang rực lửa, chợt nhận nên trêu chọc đàn ông ban ngày ban mặt.

Cô vội vã cuộn chăn quanh , đó giả vờ ngây thơ đáp: "Bùi Từ, em thực sự cần ngủ một giấc ."

Bùi Từ lúc chịu thuận theo ý cô. Hơi men ngấm, khiến chẳng lời cô chút nào. Anh đưa tay kéo cô gái về sát lòng, khẽ áp vành tai cô, nỉ non: "Dương Dương, em cắn xong định ngủ luôn thế ư? Anh cũng 'cắn' chứ."

Ban đầu Phương Tri Ý tưởng Bùi Từ hề say, nhưng lúc giọng líu thì chắc say . Lúc cũng chẳng đôi co với say, chủ yếu là say , cô cũng chẳng còn sợ 'giở trò' nữa, chắc chắn còn sức chuyện khác . Cô vươn tay , : "Này, cắn em một cái ."

Bùi Từ màng đến bàn tay cô đưa , nghiêng đầu, cúi xuống cắn nhẹ lên môi cô, từ từ chuyển thành những nụ hôn mút nhẹ nhàng.

Phải thừa nhận là Phương Tri Ý vẫn mê nụ hôn, nhất là khi hôn với yêu. Dưới sự dẫn dắt của đàn ông, cô dần dà đắm chìm men say ái tình.

Bùi Từ cảm nhận sự đáp nồng nhiệt từ con gái trong lòng, bàn tay luồn gáy cô, khẽ bóp nhẹ, dịu dàng vuốt ve, mỗi chạm đều chứa đầy sự trân trọng.

Lòng bàn tay luồn sâu mái tóc cô, ép sát cả lòng. Ôm cô lòng thật lâu, mới khàn giọng cất tiếng: "Vợ ơi, trời tối , động phòng thôi."

Nghe , Phương Tri Ý giật tỉnh táo. Mở mắt , cô thấy căn phòng vẫn sáng trưng. Trời tối hồi nào chứ? Người rõ là đang kiếm cớ.

Thế nhưng, cô còn kịp mở lời, thấy một sức nặng đè lên ngực. Bùi Từ say mèm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-392.html.]

Phương Tri Ý ngây một lúc lâu, mãi mới nhận sự thật phũ phàng , suýt bật thành tiếng. Nếu thứ gì thể ghi khoảnh khắc , cô tuyệt đối sẽ chút chần chừ mà lưu giữ , đây chính là 'bằng chứng thép' cho cả đời .

Chỉ tiếc là bây giờ, thứ duy nhất thể ghi khoảnh khắc chỉ chiếc máy ảnh, ảnh chụp xong còn mang tiệm rửa mới lấy . Thôi thì, chuyện buồn đến thế , một thầm là đủ , thể chia sẻ cho ai khác.

Tối qua vốn ngon giấc, sáng sớm dậy sớm, bận rộn cả buổi, cô mệt mỏi rã rời, buồn ngủ ríu cả mắt. Giờ Bùi Từ say như , cô một lát cũng lúc nào .

————

Mấy ngày qua, dẫu bề ngoài hai vẻ mệt mỏi, nhưng tinh thần thì luôn căng như dây đàn, đặc biệt là Bùi Từ. Mấy đêm liền ngủ ngon, nay thêm chén rượu ngấm , khiến chìm giấc ngủ sâu, một giấc thẳng cẳng đến tối mịt.

Chưa mở mắt, cảm nhận một hình mềm mại đang gối lên cánh tay , theo bản năng siết chặt cô gái trong vòng tay, mới vươn tay bật ngọn đèn ngủ đặt ở đầu giường.

Đây là chiếc đèn đặc biệt chuẩn cho vợ. Cô thích loại đèn sợi đốt chói chang, vì chiếc đèn thêm một chiếc chụp đèn. Chiếc chụp đèn ánh sáng dịu nhiều, quá chói chang, cũng chẳng gắt gao.

Căn phòng ánh đèn, cũng thể rõ hơn gương mặt của con gái đang trong vòng tay .

Ánh đèn vàng nhạt hắt lên khuôn mặt cô, bao phủ một quầng sáng dịu dàng. Mái tóc đen nhánh dày mượt trải dài gối, khuôn mặt trái xoan thanh tú, làn da trắng nõn mịn màng, đôi môi đỏ mọng chúm chím, toát lên vẻ hồng hào đầy quyến rũ.

Mèo Dịch Truyện

Bùi Từ chợt thấy cổ họng khô khan, khẽ cúi đầu, đặt một nụ hôn lên đôi môi con gái trong lòng.

Loading...