Nghe , Phương Tri Ý lập tức tự tin đáp: "Thế thì em nghĩ đội trưởng Bùi của nhà sẽ chẳng còn bận tâm gì nữa ."
Câu khiến Bùi Từ khẽ bật , những ngón tay xoa bóp cũng như thêm sức lực.
Ở nhà nghỉ ngơi một ngày, Phương Tri Ý cuối cùng cũng bước nhiệm vụ chính yếu khi đặt chân đến Bắc Kinh . Sáng sớm tinh mơ, cô và Bùi Từ thức dậy.
Tống Trinh cũng dậy từ sớm, cùng dì giúp việc loay hoay chuẩn bữa sáng trong bếp. Thấy con trai và con dâu cùng xuống tầng, bà vội vã gọi: "Dương Dương, con xuống ăn sáng ."
Từ khi Phương Tri Ý về nhà, thói quen ăn uống của cả gia đình đổi ít nhiều. Buổi sáng cháo và bánh bao, dì giúp việc còn luộc thêm trứng, chuẩn sẵn vài món dưa muối.
Ăn sáng xong, Bùi Minh Tuyên cùng con trai và con dâu xe. Tài xế vẫn là Tiểu Trần, nhưng vì xe thủ trưởng cấp cao, còn nhiều lời như những bận đưa Phương Tri Ý chơi. Hầu như Tiểu Trần chẳng hé răng lời nào, chỉ báo cáo vắn tắt với Bùi Minh Tuyên vài công việc, đó im lặng chuyên tâm cầm lái.
Phương Tri Ý cũng phá vỡ bầu khí tĩnh lặng xe. Cô ung dung ngắm cảnh vật thành phố Bắc Kinh buổi sáng của thời đại .
Đường phố lúc hề ảm đạm như cô vẫn tưởng, mà trái còn khá tấp nập. Trên đường tuy nhiều xe , nhưng lượng xe đạp qua thì đông đúc vô kể. Phương tiện giao thông chính vẫn là những chiếc xe buýt, xen lẫn vô xe tải quân dụng màu xanh rêu, với phần đầu xe bo tròn trông khá dễ thương. Vào buổi sáng, ngoài những , còn nhiều học sinh vội vã đến trường.
Trên con đường nhựa sạch sẽ, thi thoảng vang lên tiếng chuông xe đạp leng keng giòn tan, hòa cùng tiếng còi xe ô tô ngắn ngủi.
Có thể , cảnh tượng quả là một bức tranh tươi , mang đậm dấu ấn đặc trưng của một thời đại qua.
Chẳng mấy chốc, chiếc xe chầm chậm lăn bánh cổng viện nghiên cứu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-447.html.]
Hôm nay, lượng cảnh vệ của viện nghiên cứu tăng gấp đôi so với ngày thường. Những lính gác ở cổng cũng lấy lạ, thầm nghĩ cần bố trí nhiều đến . Thực , chỉ với lượng như ngày, họ cũng thể đảm bảo một con ruồi nào thể lọt .
Khi thấy từng đoàn xe quân sự nối đuôi tiến đến, họ cũng dám suy nghĩ lung tung thêm nữa. Lập tức tập trung tinh thần cao độ, thầm nhủ xem hôm nay viện nghiên cứu việc trọng đại.
Khi xe của Bùi Minh Tuyên dừng bánh, Tiểu Trần nộp bảng thông tin cá nhân cho phòng gác. Người lính gác phụ trách cho xe , cẩn thận lướt qua những trong xe. Ngoài vị thủ trưởng , còn một nữa cũng vận quân phục chỉnh tề, trông uy nghiêm.
Mèo Dịch Truyện
khi ánh mắt dừng Phương Tri Ý, kìm mà liếc thêm mấy cái, đó tin nổi danh sách trong tay. Ấy mà là một nghiên cứu viên ư?
Sau khi chiếc xe của vị thủ trưởng , lập tức với bên cạnh: "Anh thấy cô gái xe nãy ? Trông trẻ măng thế mà là một nghiên cứu viên đấy!"
"Làm gì mà giật thế? Viện Nghiên cứu Biên cương còn một nghiên cứu viên trẻ hơn, còn tự tay thiết kế cả máy bay chiến đấu đấy."
Nghe , bên cạnh khỏi ngạc nhiên há hốc miệng, ghê gớm đến ? Lập tức dám khinh suất nữa, họ dốc sức bảo vệ những nhân tài quý giá như thế .
———
Trương Khâu và Chu Giới Nhiên đến từ hôm qua, nơi đây cũng coi như quen thuộc với Chu Giới Nhiên như nhà . Vì thế, khi máy móc chuyển đến, theo yêu cầu lắp đặt và kết nối bộ từ .
Đến khi Phương Tri Ý mặt, thứ chuẩn tươm tất, điều giúp cô tiết kiệm nhiều thời gian: "Anh Giới Nhiên, em cảm ơn ."
Chu Giới Nhiên nhạt: "Với trai mà còn khách sáo gì chứ? Huống hồ đây cũng là một trong những trách nhiệm công việc của , cần cảm ơn."