Xuyên Về Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-09-04 23:45:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Từ nghiêm mặt Phương Tri Lễ: " gọi thứ, Dương Dương cũng là em gái ? Chẳng bảo chăm sóc cho Dương Dương ?"

Phương Tri Lễ chợt nhận Bùi Từ tuy bề ngoài vẻ thiếu kiên nhẫn, nhưng thực tâm tư còn tinh tế hơn cả trai ruột là . Chẳng lẽ đây hiểu lầm ?

Thực một đứa em gái ? Giống như cả, đối với thì hung dữ đến mức khó hiểu, còn với em gái thì chuyện cũng sợ nặng lời!

Chắc chắn là như . Nếu như đây, Phương Tri Lễ chắc chắn sẽ khoe khoang với Bùi Từ rằng một đứa em gái ruột đáng yêu.

bây giờ chút bối rối nên lời, bởi vì nhận em gái thật đáng thương, ai đáng yêu gọi trai.

"Bùi Từ?"

"Hử?"

"Hay là bảo bố cố gắng thêm chút nữa, còn thể một đứa em gái nữa!"

"... Cút !"

"Ê, thật mà..." Phương Tri Lễ thấy Bùi Từ bước nhanh về phía , vội vàng đuổi theo.

Chẳng lẽ đề nghị ? Một cô em gái mềm mại đáng yêu như ? Bùi Từ hề động lòng chút nào ?

Bùi Từ thèm để ý đến cái tên Phương Tri Lễ ngốc nghếch đó, cứ thế bước nhanh về phía sân nhà họ Phương.

Phương Tri Lễ đuổi theo phía , thấy cái quen đường quen lối như thể nhà , còn lớn tiếng kêu: "Bùi Từ, coi đây là nhà ?"

Khi hai về đến nhà, Phương Tri Ý nấu xong bữa trưa. Phương Tri Lễ nhà ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức. Nói thật, đây đồ ăn ở bếp ăn tập thể cũng ngon, nhưng cảm giác vẫn thể sánh bằng bữa cơm bây giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-73.html.]

, cửa thấy em gái và thấy đầy bàn đồ ăn thịnh soạn, chút bực bội khi tranh cãi với Bùi Từ lập tức biến mất sạch sẽ.

"Dương Dương, còn cần giúp gì ?" Phương Tri Lễ cơ thể em gái vẫn khỏe mạnh. Mặc dù em gái kiên quyết tự nấu cơm, nhưng vẫn nỡ để em gái quá mệt. Chỉ cần về nhà đúng lúc là cả tranh việc.

Phương Tri Ý tháo tạp dề , treo lên chiếc giá cửa bếp: "Anh, giúp em bưng canh ."

Bùi Từ cũng nhàn rỗi, chủ động lấy bát đũa lượt bày lên bàn.

Vừa bày xong bữa trưa thì cả Phương Tri Thư cũng trở về. Vào cửa, tháo chiếc mũ quân đội treo lên giá bên cạnh. Thấy em trai và em gái bày xong cơm, vẻ mệt mỏi mặt như tan biến. Anh đầu hỏi một câu: "Dương Dương, quen với thứ ?"

Mèo Dịch Truyện

Phương Tri Ý gật đầu: "Dạ, em quen ạ."

Phương Tri Thư em gái thì nhẹ nhàng gật đầu, đến xuống bàn ăn: "Ăn cơm thôi nào."

cả lên tiếng, Phương Tri Lễ còn khách sáo nữa. Mỗi ngày huấn luyện đều mệt, Phương Tri Lễ đói từ lâu. Kể từ khi tối qua ăn cơm do em gái nấu, những khẩu phần bồi dưỡng thể lực phát trong giờ giải lao huấn luyện, đều thèm đoái hoài, thà ăn còn hơn, cứ chờ cơm em gái nấu cho ăn.

Nhìn Phương Tri Lễ ăn cơm một cách ngon lành, coi như là ủng hộ em gái, cũng trách .

"Anh, đây là chân giò Đông Pha, hồi ở Thành Đô em học của dì đấy. Anh nếm thử xem."

Phương Tri Lễ thấy em gái gắp thức ăn cho , vội vàng bưng bát đưa lên: "Ngon quá! Dương Dương giỏi thật, học một cái là ngay. Món còn ngon hơn cả món chúng ăn ở nhà hàng quốc doanh nhiều."

Phương Tri Ý xong hài lòng, gắp cho một miếng thịt bò hầm cà chua: "Ngon thì cứ ăn nhiều ."

Tất nhiên cô cũng thiên vị, cũng gắp thức ăn cho cả và Bùi Từ.

Phương Tri Thư vẫn mỉm dịu dàng nhận thức ăn em gái gắp, cũng gắp thức ăn cho em gái.

Loading...