Lăng Nhược Tuyết đặt cuốn sách lên bàn Cố Trạch, lật sang một trang, chỉ một câu hỏi đó : "Chính là câu hỏi ."
Cố Trạch thoáng qua, ánh mắt trầm xuống, bởi vì cũng giải câu thế nào, cho nên Cố Trạch giả vờ đau đầu, đến bên cạnh giường xuống, che trán, rên rỉ : "Vừa Lý An An cũng ở đây, cô cho nhức cả đầu. Bây giờ câu hỏi cũng đầu , cho nên ngại quá, bây giờ cũng cách nào trả lời câu hỏi cho em ."
Thực sự cảm ơn Lý An An đấy, nếu sẽ cách che giấu sự thật rằng là một học sinh kém như thế nào, Lăng Nhược Tuyết học cùng lớp với nên cũng điểm của là điều bình thường.
Tuy nhiên, vợ trưởng thôn luôn khoe khoang trong thôn là Cố Trạch học giỏi và sắp đại học, cô cũng nghĩ điểm của Cố Trạch cao nên nghĩ đến việc đến hỏi Cố Trạch, như cũng thể đến mặt Cố Trạch để gia tăng tình cảm.
Nhìn thấy Cố Trạch giường, lấy tay che trán và mắt, Lăng Nhược Tuyết tới bên giường, cúi xuống lo lắng hỏi: "Anh Cố Trạch, tại Lý An An khiến đau đầu? Cô là vị hôn thê của , chẳng lẽ ở cùng với cô ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-127-ky-nang-dien-xuat-sac-2.html.]
Lăng Nhược Tuyết cố ý tới gần, khi chuyện, thở của cô hướng về phía gò má của Cố Trạch, mùi thơm nhàn nhạt khiến Cố Trạch căng thẳng, đó đầu óc cũng hoạt động nhiều hơn: "Anh thích cô chút nào nên tất nhiên ở cùng cô . Thực thích một cô gái, lớn lên và chơi với cô từ khi còn nhỏ. Khi còn nhỏ nghĩ rằng khi lớn lên, nhất định để cô vợ . Lý Trình Trình cứu nên nhà ép đính hôn với cô . Anh tưởng sẽ hủy bỏ hôn ước thành công, nhưng ngờ nhà họ Lý bằng khác, Lý Trình Trình bằng Lý An An..."
"Anh thích Lý An An, Lý An An xuất hiện mắt khiến đau mắt. Mỗi khi giọng của cô , da đầu thấy tê dại. Bây giờ sợ cô , nhưng thể đồng ý với sự sắp xếp của gia đình." Cố Trạch lặng lẽ quan sát biểu cảm mặt Lăng Nhược Tuyết qua khe hở ngón tay.
Lăng Nhược Tuyết , cô cảm thấy Cố Trạch thích chính là cô , cô lập tức vui mừng, tuy nhiên, Cố Trạch vẫn còn mối hôn ước với Lý An An, cô lo lắng hỏi: "Anh Cố Trạch, thì tại hủy bỏ hôn ước nữa. Nhà họ Lý chỉ Lý An An và Lý Trình Trình nhỏ tuổi hơn . Bây giờ Lý Trình Trình kết hôn với ông già Bạch lão đại, chỉ còn Lý An An, nếu hủy bỏ hôn ước, trong nhà họ Lý sẽ để thế nữa, chắc chắn sẽ thành công hủy bỏ hôn ước .”
Cố Trạch hủy bỏ hôn ước, cơ hội của cô đến, Cố Trạch thích cô , cô cũng thích Cố Trạch, cho nên chuyện giữa cô và Cố Trạch sẽ thỏa.
"Ông nội phép hủy bỏ hôn ước nữa, nếu hủy bỏ hôn ước sẽ cắt đứt quan hệ với , cho nên và Lý An An thể hủy bỏ hôn ước , nhưng thực sự thích cô , ở cùng với cô thật sự đau khổ…”
"Anh Cố Trạch." Nhìn thấy Cố Trạch đau khổ như , Lăng Nhược Tuyết cảm thấy đau lòng, nhưng cũng gần đến lúc kết thúc công việc , cô nhanh chóng về, vì cô với Cố Trạch: "Anh Cố Trạch, buổi chiều em sẽ đợi bên con lạch nơi chúng từng bắt tôm sông, em cùng giải sầu nhé ?”
Cố Trạch gật đầu, “Nhược Tuyết, cảm ơn em."