ông thường gì và cũng can thiệp bất cứ chuyện gì, vì cảm thấy ông vẫn khá .
Mạnh Thanh Thanh đưa giấy từ hôn cho Lý An An, : "Đã rút , con đừng nhớ đến Cố Trạch nữa. Muốn tìm thì hãy học hành chăm chỉ. Con bản lĩnh mới thể tìm đàn ông càng bản lĩnh hơn, hiểu ?"
Mạnh Thanh Thanh đẩy trán Lý An An một cái xoay ngoài.
Lý An An tờ giấy từ hôn tay. Cô và Cố Trạch còn bất kỳ quan hệ nào nữa bèn vùi đầu gối toáng lên. Cô cố gắng nhiều nhưng kết quả vẫn là nước đổ lá khoai.
Sáng sớm, khi Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn bán xong trái cây dại trở về thôn thì cũng luôn. Bởi vì hai họ ăn bánh bao ở thị trấn nên về nhà cần bữa sáng nữa. Lý Trình Trình cho gà và chim ngói ăn, đó khóa cửa ngoài.
"Thư Yên, cháu đến nhà kế toán Lăng giúp thím gọi Lăng Nhược Tuyết, bảo thím đang đợi cô ở chỗ giặt quần áo." Lý Trình Trình cho Thư Yên mấy viên kẹo để nhờ cô bé gọi Lăng Nhược Tuyết, đó cô tự đến bờ sông.
Cô đến gần bờ sông nhưng bờ sông luôn vì lúc nhiều trong thôn đang giặt quần áo. Nếu họ thấy thì chắc chắn họ sẽ soi mói bình phẩm cô một trận.
Một lúc , khi ở bờ sông xa hết , Lý Trình Trình mới cầm giỏ nhỏ qua. Cô xắn quần lên cao một chút, đó xuống nước bắt ốc nước ngọt. Ốc nước ngọt đập nát thể cho gà ăn, cũng thể để một ít nuôi vài ngày, đến lúc đó thành món ốc nước ngọt xào cay để ăn.
"Nhà cô thật sự nghèo đến mức ?" Lăng Nhược Tuyết đến bờ sông, hai tay khoanh , kiêu ngạo với Lý Trình Trình đang cúi xuống bắt ốc sông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-134-co-gai-ky-la-1.html.]
Lý Trình Trình cầm giỏ lên bờ, thấy vết thương cánh tay Lăng Nhược Tuyết, hỏi: "Còn đau ?"
"Cô xem? Đây là hỏi thừa ? Chẳng lẽ tay cô đau ?" Hôm qua, cô Cố Trạch đánh trúng tay. Vết thương tay Lý Trình Trình thì trầy xước khi gỡ dây , vẫn lành, trực tiếp tiếp xúc với nước, cũng sợ vết thương nhiễm trùng.
"Hôm qua cảm ơn cô." Có thể tay giúp cô trong lúc nguy cấp thì thể là chứ? Cùng lắm chỉ là cô công chúa gia đình nuông chiều mà thôi!
"Cảm ơn gì? giúp cô . chỉ dạy dỗ kẻ khốn nạn lừa gạt chúng thôi!" Một giây còn thích cô , giây phút thích Lý Trình Trình, đây là lừa gạt thì là gì?
"Dù cô giúp , cũng thấy hành động của cô ngầu. nghĩ con gái chúng nên như , đối mặt với kẻ khốn nạn lừa dối chúng phản công . Nếu bản thể phản công thì nên kịp thời tìm kiếm sự giúp đỡ từ những xung quanh, chứ nên để những kẻ khốn nạn đó nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật." Tính cách của Lăng Nhược Tuyết cũng hiếm thấy trong thời đại , dám lớn chuyện, dám bảo vệ quyền lợi của .
Nếu là khác, chuyện sớm bỏ qua .
Lăng Nhược Tuyết sáng mắt lên, rõ ràng vui mừng.
"Cô thực sự nghĩ cách của ngầu ?"
"Ngầu, cực kỳ ngầu. Nếu đều thể dũng cảm như cô, thì cũng thể tránh nhiều tổn thương ." Lý Trình Trình mỉm gật đầu, cảm thấy thực sự cần khác nâng niu. Nếu cô nâng niu, cô sẽ hơn bất kỳ ai, chẳng đây chính là tính cách trẻ con ?
Mặc dù Lăng Nhược Tuyết thừa nhận giúp cô nhưng cô sẽ ghi nhớ điều trong lòng. Sau nếu Lăng Nhược Tuyết việc gì cần giúp đỡ, cô nhất định sẽ từ chối.