Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch lão nhị cũng cảm thấy từ khi đại ca kết hôn, giữa và đại ca cách, nếu chuyện gì nghiêm trọng mà chỉ chuyện phiếm thì thể tìm chủ đề chung nữa.
Có lẽ điều sẽ xảy khi con trưởng thành và lập gia đình!
Hai em quan hệ tương đối , các cô nương khi kết hôn, mỗi năm sẽ về nhà một hai , nhiều nhất chỉ vài , cho nên Bạch lão nhị cảm thấy quan hệ của với đại ca vẫn .
Ở một ngôi làng, hàng ngày cùng việc, dù chủ đề để nhưng cảm tình sẽ phai nhạt.
“Đại ca, năm nay thật sự đưa tiền mừng tuổi cho San San ?” Lúc chuẩn rời , Bạch lão nhị nhịn hỏi.
“Bây giờ gia đình nhỏ của riêng , sẽ chỉ quan tâm đến gia đình nhỏ của , quan tâm đến bất cứ điều gì khác. Hơn nữa nghĩ em còn là một đứa trẻ nữa, tại đưa tiền mừng tuổi? Quá khứ đối xử với em như thế nào xem em đối xử như thế nào. Em nghĩ vẫn sẽ ném tiền qua cửa sổ nữa ?” Bạch San San là một vô tâm, đưa bao nhiêu tiền cũng chỉ như ném trong nước, những về , mà còn sẽ cho là , cho quá ít.
Một khi như , để xem trong tương lai cô thể tìm đối xử với như thế nào!
Bạch lão nhị tự nhiên Bạch San San sai, đại ca cuối cùng cũng vợ, là em gái, Bạch San San ủng hộ cũng chúc phúc mà gây đủ chuyện ồn ào. Làm loạn cuộc hôn nhân của đại ca thì cô mới hài lòng, cho nên Bạch lão nhị thuyết phục đại ca hòa giải với Bạch San San.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-224-khoang-cach-2.html.]
Bạch lão nhị đây một lúc trở về.
Thời đại nhiều hoạt động giải trí, ở nông thôn cũng ai sẵn sàng mua pháo hoa và dây pháo nổ. Sau đêm giao thừa, nhiều tắm rửa sớm về phòng ngủ.
Tất nhiên, cũng một trò chuyện cùng .
Bởi vì thường ruộng để kiếm điểm lao động nên chỉ đến Tết Nguyên Đán mới thời gian xuống nghỉ ngơi, mới thời gian trò chuyện cùng .
Sau khi để hai đứa trẻ tắm rửa ngủ, Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn cũng trở về phòng, Lý Trình Trình vẽ bản vẽ cải tạo cửa hàng ăn sáng lên giấy đưa cho Bạch Đại Sơn: "Chờ sang năm chúng sẽ sửa sang cửa hàng ăn sáng. Hiện tại chúng mở cửa hàng , đó để Hạ Vân Lai trông cửa hàng cho chúng , chúng sẽ chịu trách nhiệm giao hàng nên sẽ quá bận rộn.”
Việc gì cũng , bận ?
Bạch Đại Sơn kéo Lý Trình Trình lòng: “Vợ định mở cửa hàng gì? Nếu mở quán ăn sáng thì bận quá, nửa đêm bữa sáng. "
Lý Trình Trình lắc đầu: “Em mở quán ăn sáng , em sẽ mở cửa hàng rau củ, bán rau dưa, rau rừng, ốc, lươn, cá chạch với mấy thứ nhỏ nhặt khác. Em cũng mong kiếm nhiều tiền từ mấy cái , một ngày thể kiếm hai mươi ba mươi là . Dù cây to đón gió, kiếm nhiều tiền cũng sẽ ghen tị! Cho nên bề ngoài chúng chỉ kiếm hai mươi ba mươi là , nhưng âm thầm đến thị trấn mỗi tuần một và kiếm ngàn nhân dân tệ, là .”
Thu nhập của họ vượt qua 98% dân ở thời đại nên cần lo lắng nữa, Lý Trình Trình hiểu những ngành hái tiền nên cô chỉ thể kiếm một ít tiền thông qua những việc nhỏ , nhưng chỉ cần hai chăm chỉ việc thì thể tiết kiệm một khối tài sản lớn.