Còn về giáo viên, chuyện cũng cần lo lắng, chỉ cần là đơn vị của “nhà họ Trình” và “nhà họ Quý” thì sẽ một đống ưu tú chen chúc tới, cho nên cần lo lắng giáo viên thế nào, cần lo lắng y thuật của bác sĩ .
Năng lực qua cửa, “nhà họ Trình”, “nhà họ Quý” sẽ nhận.
“Chị ơi, em nhớ Hiểu Quân.” Thấy Lý Trình Trình , Lý Hiểu Đồng chạy tới, bĩu môi .
“Vừa mới về thôi mà em nhớ ? mà Hiểu Quân cũng nhà của , cũng học, ở cùng nhà, đợi Hiểu Quân nghỉ đông, chúng tới chỗ Hiểu Quân chơi, hoặc là để Hiểu Quân qua bên với em ?”
Hôm nay cô dạy muộn nên chắc chắn b.í.m tóc là do Bạch Đại Sơn thắt cho cô bé, ngờ tới tay nghề của như , nếu như họ con gái, cô thể để Bạch Đại Sơn buộc tóc cho con.
“Trong thôn cũng nhiều bạn nhỏ kém tuổi em là bao, em thể tìm họ chơi mà, phát cho mỗi một viên kẹo, chắc chắn họ sẽ chơi với em.” Lý Trình Trình cho Lý Hiểu Đồng một ít kẹo để cô bé mang ngoài kết bạn.
Trong thôn hồ nước nên đối với đám trẻ mà cũng khá an , chỉ cần vệ sinh nhà khác là bởi vì dễ rơi xuống cầu xí.
Bây giờ đều dựa Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn để kiếm tiền, thể trong mắt , hai họ còn quan trọng hơn cả trưởng thôn, họ nào dám bắt nạt Lý Hiểu Đồng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-290-ghen-ti-2.html.]
Trưởng thôn quản lý cả một thôn nhưng ông mang đến lợi ích thực chất cho còn Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn mang thu nhập cho họ, thể coi trọng Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn ?
Cho dù khó chịu khi thấy Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn, họ cũng dám tỏ ngoài mặt, cùng lắm là oán hận trong lòng mà thôi. Nếu khác thấy, truyền tới tai Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn, đến lúc đó nhận rau dại họ đào nữa thì ?
Lý Trình Trình thả gà từ trong đường hầm của sơn động về chuồng gà, đó lúc thu gà về nhà nuôi, cô trộn chúng lẫn với gà trong đường hầm, cô phân biệt rõ nên cô cứ tùy ý chuyển mấy con ngoài.
Lý Trình Trình định đợi đến lúc họp chợ thì mua thêm chút gà giống về, cô tính năm nay nuôi thêm gà, trống trong nhà còn nhỏ quá, nếu cô sẽ nuôi cả nghìn con, kể cả một con chỉ bán bốn tệ thì dựa gà thôi, cô cũng kiếm ít tiền.
Bây giờ chỉ thể từ từ kiếm tiền, từ từ mở rộng bản đồ của bản .
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Lý Trình Trình bỏ hồ lô đựng đồ ăn xuống, ngoài mở cửa, thấy thôn dân thôn An Cư bên ngoài, cô tò mò: “Tìm chúng chuyện gì thế?”
“Khi nào thì thu mua rau ?” Thôn dân ngại ngùng hỏi.
Người họ xem thường giờ đây trở thành cuộc sống sung túc nhất, đúng là khiến một đám hâm mộ thôi.
Ban đầu trong thôn một vài xem thường bốn em nhà Bạch lão đại, bây giờ họ hối hận bao nhiêu, đây, nếu lúc Bạch Đại Sơn hai bàn tay trắng mà gả con gái cho , thì bây giờ thể trải qua cuộc sống khấm khá với Bạch Đại Sơn là nhà !