Vệ Phi vội gật đầu: “Được , cô chủ An An về , đợi sắp xếp xong chuyện bên , sẽ tìm cô chủ An An, qua đó ở cạnh cô cũng , đến lúc đó giặt quần áo, nấu cơm, hầu hạ cho cô chủ An An, cô chủ An An chỉ cần học hành thật là .”
Nghe đến đây, Lý An An hổ thôi, hai má đỏ hây hây, Vệ Phi thấy vẻ mặt cô như thế, trong lòng cũng cực kỳ đắc ý, xem bao lâu nữa, thể cháu rể nhà họ Quý .
Sáng sớm hôm , quả nhiên một chiếc xe nhỏ đậu ngoài cửa nhà Lý An An, Lý An An xách hành lý khỏi sân, thấy nhiều vây quanh chiếc xe, trong lòng cô kiêu ngạo mấy.
Chiếc xe tới đón cô đó!
Lý An An lên xe, xuyên qua cửa kính, cô thấy Vệ Phi trong góc, trong lòng cô dâng lên chút nỡ, mấy ngày nay thực sự cảm ơn bầu bạn, nếu cô thực sự sẽ suy sụp mất.
Lý An An giơ tay, nhẹ nhàng vẫy tay với Vệ Phi, mặc dù khác cô đang gì nhưng Vệ Phi .
Vệ Phi cũng gật đầu với Lý An An, dùng khẩu hình hai chữ “đợi ”.
Lý An An gật đầu.
Sau đó chiếc xe nhỏ khởi động, nhanh chóng lên đường, Lý An An quang cảnh dọc đường ngừng lùi về , khóe miệng ngoác đến tận mang tai, đợi thi đại học xong, cô sẽ lập tức qua đây, tin rằng lúc đó Trình Tuyết Dương sẽ sắp xếp công việc cho cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-298-nhan-nham-roi-2.html.]
Bởi vì khi cô bằng nghiệp trung học , dù cho thi đỗ đại học thì đều thể việc, thi đỗ thì cứ thế mà việc thôi, nếu mà thi đỗ thì thể một thời gian, đợi đến khi đến trường báo danh thì thôi nữa, báo danh là .
Đợi xe chính thức đường lớn, Lý An An nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tới thị trấn Thần Quang, trời cũng tối , cứ thôn sẽ gây tiếng vang lớn, vì thế Lý An An và tài xế thuê hai phòng trong nhà khách để ở một đêm, sáng hôm mới về thôn An Cư.
Quả nhiên xe thôn gây tiếng vang lớn.
Khi xe dừng của nhà họ Lý, thấy Lý An An từ xe bước xuống, những ban đầu cảm thấy tay với Lý Trình Trình muộn đều thầm quyết định, nhất định sớm tay, thể để Lý An An gả cho khác.
“An An, con là...” Mạnh Thanh Thanh thấy Lý An An từ xe bước xuống, hơn nữa còn đổi thì kinh ngạc vô cùng.
“Mẹ.” Lý An An kích động kéo Mạnh Thanh Thanh một bên, giải thích với bà chuyện bây giờ cô là cháu gái nhà họ Quý, Mạnh Thanh Thanh thế thì nhận nhầm bởi vì Lý An An là do đích bà sinh , đứa bé mà Lý Minh Sơn bế là Lý Trình Trình.
Mạnh Thanh Thanh sự thật cho Lý An An bởi vì Lý An An là con cháu nhà họ Lý, kế thừa tật của nhà , từ chuyện cô can thiệp cướp mất chồng cưới của Lý Trình Trình là thể .
Nếu như với cô Lý Trình Trình mới thực sự là cháu gái nhà họ Quý, với cái tính nết của cô , cô xé Lý Trình Trình ?
Thế là Mạnh Thanh Thanh thì thầm : “An An, chuyện hai con là , đừng để khác nữa, càng để ba và bà nội con , nếu họ sẽ buồn bã, thất vọng mấy? Nuôi con hơn hai mươi năm, kết quả bây giờ con khác đòi , trong lòng họ dễ chịu nổi ? Con xem đúng ? Bà nội lớn tuổi , nếu chọc tức phát bệnh, bản con thể gánh trách nhiệm lớn thế ?”