Lý Trình Trình lọc phần nội tạng và xương gà cho hầm canh, chỗ thịt còn dùng để kho, gà hầm khoai tây.
Buổi chiều, đài phát thanh trong thôn vang lên, thông báo cho là chi bộ thôn mở họp, mỗi nhà cử một tới là , vì thế Lý Trình Trình để Bạch Đại Sơn dẫn Lý Hiểu Đồng qua đó để cô thể ở nhà ăn gian.
Bạch Đại Sơn dẫn Lý Hiểu Đồng tới chi bộ thôn một đàn ông trong thôn sợ thiên hạ đủ loạn lên tiếng: “Bạch lão đại, cứ nuôi đứa trẻ mãi thế, chẳng lẽ vợ đẻ ?”
“Sắp kết hôn một năm , bụng còn động tĩnh gì, chắc là thể sinh .” Một thím bĩu môi, ghét bỏ .
“Bạch lão đại, phụ nữ m.ô.n.g to giỏi sinh đẻ còn đầy , thấy dứt khoát ly hôn với Lý Trình Trình là , tìm cho một mới.” Một thím khác đảo mắt, trong đầu toan tính.
Nếu như Bạch Đại Sơn thực sự ly hôn với Lý Trình Trình, bà nhất định sẽ lập tức giới thiệu con gái nhà họ hàng cho Bạch Đại Sơn, như thì cũng thể hưởng phúc .
“ ở trong thôn ký hiệp nghị, nếu như thực sự ly hôn với Lý Trình Trình, một rời , tất cả thứ trong nhà đều để cho cô , vì thế là ngu ngốc ? Đến cả nhà cũng cần?” Bạch Đại Sơn ôm Lý Hiểu Đồng lên ghế, ngước mắt lên, chậm rãi bà thím trong mắt toan tính , dáng vẻ giống như đang hỏi bà , bà thấy giống đồ ngu ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-304-muon-tre-con-hay-khong-2.html.]
“Nếu hiệp nghị là do ký, chắc chắn thể đổi.”
Bà thím xúi giục: “Đàn ông con trai mới , nếu ở trong thôn sẽ ngẩng đầu lên nổi, ?”
“Mặc dù chúng con trai nhưng chúng thể ăn no, còn quần áo mới mặc, nhà thím con trai đấy mà thím vẫn ăn mặc rách rưới đấy thôi, chứng tỏ sinh con trai cũng chả tác dụng gì, tiền mới là quan trọng, cùng vợ sống ngày tháng thì còn cần con trai gì? Huống chi chúng mới kết hôn tới một năm, dựa mà thím đoán rằng chúng thể sinh con? Chúng thể để muộn vài năm, đợi điều kiện hơn chút mới sinh ? Mấy sinh sớm đấy, để con cái sống khổ cực như , mấy bao giờ hỏi xem đứa bé cùng mấy sống cực khổ ? Nếu như thể, lẽ chúng chẳng đầu thai nhà mấy nhỉ?”
“Cơm ăn còn chẳng no, còn sinh con, sinh để ăn mày ?” Bạch Đại Sơn ghét bỏ liếc xéo bà .
Chuyện nhà còn lo hết, còn lo chuyện của , bà là ai, bà tư cách chắc?
Ông bà nội còn chả dám lo chuyện của họ, năm đó đưa tay giúp đỡ, bây giờ tư cách chỉ tay năm ngón với cuộc sống cũng như chuyện của .
Thím Bạch Đại Sơn liếc mà tái mặt, đúng thế, bây giờ nhà bà ăn đủ no, mặc đủ ấm, vì thế mới mong Bạch Đại Sơn và Lý Trình Trình ly hôn để thể giúp con gái nhà họ gả cho Bạch Đại Sơn, còn con trai cưới Lý Trình Trình về.
Như thế bà thể hưởng phúc .
Lý Hiểu Đồng duỗi tay kéo cánh tay Bạch Đại Sơn, nũng nịu : “Ba Đại Sơn, con lớn nhất định sẽ hiếu thảo với ba và Trình Trình, vì thế ba đừng mấy lời của bà phù thủy , bản bà phù thủy sống như ý nên cũng khác sống như ý đó.”