Có khi mang thêm hai thùng nữa vẫn thể bán hết, nhưng ngăn của xe ba bánh cũng to lắm, cũng chứa quá nhiều thùng gỗ, để nhiều nhất tám thùng mà thôi, nếu bỏ nước canh thì ?
Đợi đến lúc trong nhà chảo to thể thử năm thùng phá lấu và ba thùng nước canh.
Vậy thì một ngày thể kiếm hơn hai trăm tệ, về cần vợ gì thì cũng vốn để .
Về đến nhà, Bạch Đại Sơn lập tức đưa tiền kiếm hôm nay cho Lý Trình Trình, Lý Trình Trình nhanh chóng bỏ đếm, ngờ hôm nay kiếm những hai trăm ba mươi tệ: “Không tệ, thệ nha, chúng tiếp tục cố gắng, tranh thủ nghỉ hưu sớm nhé.”
“Vợ , em tính xem khen thưởng như thế nào?” Bạch Đại Sơn ôm Lý Trình Trình lòng, nụ mặt càng thêm đáng khinh.
Lý Trình Trình đưa tay đẩy cằm đang sấn đến, trừng mắt : “Bình thường em khen thưởng cho còn đủ ? Anh chú ý một chút , lát nữa thím hai của đến đây chế biến nguyên liệu nấu ăn cho chúng đó.”
Bạch Đại Sơn bế Lý Trình Trình đặt lên bàn bên cạnh, đặt hai tay bàn bên cạnh cô, cô nghiêm túc : “Vợ , nếu gặp em thì chắc bây giờ đang vất vả giống , ngay cả cơm còn mà ăn thì cuộc sống như bây giờ?”
“Đấy là do mắt của , gặp tiềm năng vô hạn là em, gọi là cổ phiếu tiềm năng.” Lý Trình Trình mỉm một tay ôm lấy vai Bạch Đại Sơn, tay chọc má , đúng là chỗ núm đồng tiền của : “Cho nên cũng ngớ ngẩn nữa nhé! Nếu em sẽ giúp khác kiếm tiền đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-313-neu-khong-gap-duoc-em-1.html.]
Trong đầu cô còn nhiều biện pháp để kiếm tiền lắm, như thế là gì .
Bây giờ chỉ thể dựa sức lao động để kiếm tiền, tương lai cô thể dựa tri thức, dựa và đầu óc và khoa học kỹ thuật nữa, cô sẽ còn kiếm càng nhiều tiền, nhiều đến mức thể đo luôn chứ.
“Nghĩ cũng nghĩ.” Bạch Đại Sơn đưa tay gõ nhẹ chiếc mũi thanh tú của Lý Trình Trình: “Cả đời em chỉ thể vợ của thôi.”
Muốn kiếm tiền cho khác thì đợi đến kiếp !
Nghĩ rằng bà nội của Bạch Thư Lễ chắc là sắp tới , Lý Trình Trình đẩy Bạch Đại Sơn , chỉnh quần áo tóc tai của ngoài việc.
Ngoại trừ việc món phá lấu thì cô còn món rau diếp cá trộn nữa, hiện tại Bạch Đại Hà một ngày lấy buôn bốn thùng là tám mươi tệ, đây cũng tiền nhỏ nên cô cũng sẽ bỏ qua.
Vì đắp thêm một bệ bếp nữa ở trong sân cho nên Bạch Đại Sơn ngoài lấy bùn , đến lúc đấy tìm một góc phù hợp đắp bệ bếp mới chuyên dùng để nấu phá lấu, thì chỉ cần nấu một cũng nấu nhiều, cần tốn thời gian cả ngày để nấu món .
Vào giờ ăn trưa, một Lý Trình Trình đạp xe đến lò mổ để tìm hiểu về việc nhập hàng, bây giờ một ngày bán hơn một trăm cân món phá lấu, nếu nhập hàng sớm thì những nguyên vật liệu cô mua ở chợ chắc chắn đủ để bán, đến lúc hàng bán tình cờ chiếm mất việc buôn bán thì bây giờ?
Vậy thì chẳng là cô may áo cưới cho khác mặc ?
Đi cửa lò mổ, thấy ông cụ ở trong trạm gác bảo vệ, Lý Trình Trình đến nhẹ nhàng gõ cửa: “Bác , bác còn nhớ cháu chứ?”