Dương Chính Khí đồng ý yêu cầu của Lý Trình Trình, hóa đơn cho cô đó để ông lão đưa Lý Trình Trình thanh toán, thấy Lý Trình Trình thể thanh toán hóa đơn tại chỗ, Dương Chính Khí cô chắc chắn nhiều hơn hai trăm năm mươi tệ, bởi vì khả năng trùng hợp cô mang theo đủ hai trăm năm mươi tệ theo.
Nhìn thấy bộ dạng nhẹ nhàng thoải mái của cô giống với dáng vẻ mang theo đủ tiền, cho nên cô chắc chắn chỉ ít tiền như .
Trong thời buổi , một cô gái còn trẻ như thế mà thể mang theo tiền lớn mấy trăm tệ, cũng khiến cho Dương Chính Khí lau mắt mà , kể cả chính bản cũng cách nào lấy một khoản tiền lớn như trong một .
Tuy tiền lương của cao, nhưng còn chi trả cho sinh hoạt nữa, thể tiết kiệm hết , một năm thể tiết kiệm ba bốn trăm tệ là nhiều , thế mà mang theo nhiều tiền như thế, đó là sự tồn tại mà ngưỡng mộ ?
Lý Trình Trình sợ lò mổ sẽ cắt đứt nguồn hàng của cô cho nên cô còn ký một hợp đồng với Dương Chính Khí, cung cấp hàng hóa cho đơn vị của nhà nước xong còn thừa hàng hóa sẽ ưu tiên cung cấp cho cô, nếu khác nhập hàng thì bọn họ cũng thể chặt đứt con đường giàu của , để cho họ năm mươi đến một trăm là , lượng lớn để cho cô.
Dương Chính Khí cũng đồng ý, bởi vì thể giải quyết phiền toái cho bọn họ như Lý Trình Trình cũng nhiều lắm, bọn họ cũng giữ chặt đối tượng hợp tác , bây giờ nhu cầu của đối với thịt lợn càng ngày càng nhiều, chỉ nhiều hơn nữa, thì nội tạng cũng sẽ ngày càng nhiều hơn.
Bây giờ nhiệt độ khí đang cao lắm còn , chứ đến khi mùa hè nắng nóng, nội tạng kịp thời xử lý sẽ bốc mùi trong lò mổ ai ngửi , điều kiện môi trường sẽ tồi tệ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-316-nhap-hang-2.html.]
Công nhân lò mổ dùng xe đẩy nhỏ giúp Lý Trình Trình đưa bộ hàng hóa đến khu rừng bên , Lý Trình Trình đợi về hết thì thu hết hàng hóa trong hang động, lên xe đạp rời .
Cô về bằng đường vòng bởi vì nếu qua lò mổ thì ông lão ở cạnh cửa khả năng sẽ thấy cô, vì tránh cho rắc rối cần thiết, Lý Trình Trình đường vòng qua thôn khác về.
Bây giờ nhiều nguyên liệu như , về khả năng mỗi ngày đều sẽ nhiều như thế mà để cho một thím hai của Bạch Đại Sơn xử lý sạch sẽ thì kịp , hơn nữa cũng theo kịp tốc độ sử dụng, cho nên ngày hôm Lý Trình Trình gọi cả Tôn Tố Nga, Triệu Quyên Quyên, Lý Hồng Mai đến, giá tiền thuê giống một tệ một ngày, để các cô học theo thím hai của Bạch Đại Sơn xử lý sạch sẽ những nguyên liệu nấu ăn đó.
hiện tại Lý Trình Trình tạm thời chỉ món phá lấu từ nội tạng lợn, còn nội tạng bò và nội tạng gà vịt ngỗng thì sạch sẽ cất gọn đặt ở trong hang động bảo quản, chờ đến khi món phá lấu từ nội tạng lợn còn nữa thì đổi sang món khác.
Bởi vì cô thể chấp nhận thứ học theo chứ lập tức bộ học theo, từ từ từng cái một, cô luôn thời gian để điều chỉnh và chuyển hóa đúng ?
Chỉ cần còn nắm tay nghề trong tay, Lý Trình Trình lo lắng kiếm tiền.
Ba nhóm Tôn Tố Mai nghĩ nội tạng là Lý Trình Trình thu mua cho quán cơm nên cũng thắc mắc nhiều, các cô còn cảm ơn Lý Trình Tình đưa cơ hội kiếm tiền cho , thì thắc mắc gì nhiều ?
Từ khi Lý Trình Trình nhập hàng từ lò mổ, khi trong nhà bệ bếp mới với chảo sắt lớn, Bạch Đại Sơn vẫn dùng xe ba bánh chở năm thùng phá lấu và ba thùng nước canh đến thị trấn bán ở những nơi đông , mỗi ngày thể bán hơn hai trăm gần ba trăm tệ.