Tài xế của Trình Tuyết Dương lái xe về thị trấn Thượng Hòa từ lâu, ai đưa Lý An An học, bây giờ Vệ Phi đến , cô thể ô tô nhỏ để đến trường, sẽ cho ngưỡng mộ c.h.ế.t mất.
“Đã nhiều ngày gặp tiểu thư An An , thật sự nhớ em, vì thế khi xử lý xong công việc trong nhà thì lập tức chạy đến đây, cũng may tiểu thư An An còn quên , nếu nhất định sẽ buồn c.h.ế.t mất.” Vệ Phi đến mặt Lý An An, đưa bó hoa trong tay cho cô .
Hoa cắt từ trong sân của Lâm lão phu nhân, vì để cho thể cưới Lý An An, Lâm lão phu nhân thật sự bằng lòng từ bỏ chúng.
Thấy đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ , trong lòng Lý An An khỏi bao nhiêu đắc ý, cô ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c kiêu ngạo, đó đưa tay nhận bó hoa Vệ Phi đưa cho, để lên mũi ngửi: “Hoa thơm quá!”
Vệ Phi gật đầu mỉm : “Đây là hoa do lão phu nhân nhà tự trồng, tự cắt xuống cho em đấy! Lão phu nhân nhà cũng thích em.”
Lý An An nhướng mày ngạc nhiên: “Vệ lão phu nhân của nhà họ Vệ em ?”
Vệ Phi gật đầu: “Nhà họ Quý vì em mà tổ chức tiệc nhận lớn như ai là ? Lão phu nhân nhà tất nhiên cũng , hơn nữa bà còn thích em, vẫn luôn là mấy năm nay em ở nông thôn chịu khổ .”
Lý An An vui vẻ, Vệ lão phu nhân thích cô như thế, thì chắc chắn lạnh nhạt với cô giống như Quý lão phu nhân, nghĩ thấy chính sắp một chỗ dựa lớn như thế, Lý An An thấy tự hào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-318-ve-phi-den-roi-2.html.]
“Tiểu thư An An, em còn ăn cơm trưa nhỉ? Bây giờ đến lượt mời em ăn cơm trưa nhé ?” Vệ Phi nhướng mày .
Lý An An vui vẻ gật đầu.
Vì thế Vệ Phi mở cửa xe, đưa Lý An An lên xe, học sinh đang xem xung quanh thấy cảnh đều dùng ánh mắt ghen tị cô , hiện tại Lý An An thăng cấp nhanh, là mà bọn họ thể so sánh .
Đến khi xe dừng ở cửa một tòa nhà hai tầng, Lý An An nhướng mày ngạc nhiên: “Vệ Phi, mời em ăn cơm ? Tại đưa em đến đây?”
“Chính là mời tiểu thư An An ăn cơm nha, chỉ là đến nhà ăn cơm thôi.” Vệ Phi xuống xe đó đến mở cửa xe cho Lý An An, giải thích với cô : “Vì thể bạn với tiểu thư An An nhất, mua tòa nhà , tiểu thư An An chỉ cần học tập , còn sẽ phụ trách các vấn đề về sinh hoạt hàng ngày của em.”
Lý An An mở to mắt khiếp sợ, nghĩ Vệ Phi sẽ vì cô mà nhiều như thế, cô đột nhiên cảm động, từ nhỏ tới lớn, ai vì cô mà nhiều như thế, kể cả cha cô cũng như .
Cô thường xuyên than thở với cha rằng trường học cách nhà xa quá, mỗi ngày bộ học thật sự mệt mỏi, bảo trong nhà mua xe đạp cho cô hoặc ở thị trấn thuê phòng ở mà họ đều đồng ý, nghĩ đến hiện giờ Vệ Phi vì cô mà điều .
Vệ Phi mở cửa đưa Lý An An trong, dẫn cô đến thẳng nhà ăn, mở lồng bàn bàn cơm : “ đến khách sạn quốc doanh để mua đồ ăn nấu sẵn, em ăn thử xem.”
Thật đồ ăn là do tìm thím ở nhà bên cạnh nấu giúp , cho bà một xu tiền công, tuy rằng Lâm lão phu nhân cho một chút tiền nhưng nhiều, còn giữ cho bản tiêu nữa, thể dùng hết Lý An An ?
Sở dĩ là đồ ăn của khách sạn quốc doanh để cho Lý An An cảm thấy coi trọng cô , để cô thích mà thôi!