Ở cạnh huyện mỗi ngày một mua sỉ của Lý Trình Trình năm thùng phá lấu và ba thùng nước canh, mà Bạch Đại Sơn cũng tự bán mỗi ngày năm thùng, hai bày quán bán ở hai khu vực khác , tính tổng thì mỗi ngày tiêu thụ ba trăm cân.
thật sự món phá lấu kiếm quá nhiều tiền, đàn ông bán mấy ngày thì dẫn theo em đến tìm Bạch Đại Sơn để mua sỉ, cũng mua năm thùng phá lấu và ba thùng nước canh, cũng may lúc tìm thợ mộc đặt riêng thùng gỗ to đặt thêm mấy thùng, nếu bây giờ căn bản cái gì đựng nhiều phá lấu như thế.
Vậy thì một ngày Lý Trình Trình gần năm trăm cân phá lấu nên tiền kiếm cũng nhiều hơn, bán sỉ mười thùng, mỗi thùng kiếm ba mươi tệ, mười thùng là ba trăm tệ, đó còn tiền Bạch Đại Sơn tự bán năm thùng nữa, tổng tiền một ngày gần bảy trăm tệ, thêm cả tám thùng rau diếp cá và mấy chục cân rau dại và thuyt hải sản ở cửa hàng thực phẩm tươi sống, một tháng thể kiếm hơn hai ngàn tệ.
Dù cho khổ với mệt một chút cũng vì họ thể kiếm tiền, cuộc sống cũng đầy đủ hơn, họ còn thể giúp những trong thôn cải thiện cuộc sống, đây cũng coi như việc .
Nhu cầu nguyên liệu để phá lấu quá lớn, ngay cả lò mổ ở thị trấn Thần Quang sản xuất nội tạng lợn mỗi ngày cũng đủ cho Lý Trình Trình bán, vì thế khi đến nhập hàng, Lý Trình Trình văn phòng Dương Chính Khí tìm .
“Giám đốc Dương.” Lý Trình Trình ngoài cửa văn phòng gõ cửa.
Dương Chính Khí ngẩng đầu thấy Lý Trình Trình đang ở cạnh cửa, sửng sốt một lát, cha già của thích cô gái dũng cảm , mạnh mẽ thúc giục theo đuổi cô.
Tuổi cô gái vẻ lớn, thật khó để tay !
Tuy rằng cũng hảo cảm với cô gái can đảm và mạnh mẽ như .
“Đồng chí Lý Trình Trình đến đây thế? Chẳng lẽ khó cô ?” Bình thường Lý Trình Trình đến đây lấy hàng thường tìm chuyên phụ trách việc , cần thông qua .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-320-tien-len-mot-tam-cao-moi-2.html.]
Thấy Dương Chính Khí hiểu lầm, cô vội vàng xua tay : “Không , ai cũng đối xử , ai khó cả.” Mỗi ngày chi mấy trăm tệ lấy một đống đồ ai cần, cô chính là khách hàng lớn của họ, gì ai dám khó cho cô chứ?
“Vậy cô đến đây là…” Dương Chính Khí chỉnh đôi mắt kính mũi, bàn tay thon dài, gương mặt trai khiến Lý Trình Trình nhịn nhiều thêm mấy .
Tất nhiên chỉ là tán thưởng thôi, dù cô cũng là gái chồng, chồng của cô cao ráo trai cường tráng, cô hề ý định ngoại tình, thấy trai nhiều mấy phạm pháp nha.
Nếu sống ở kiếp thì chính là tổng tài bá đạo trong truyền thuyết .
ở trong lò mổ thối hoắc, thật sự trái ngược.
“Giám đốc Dương, hỏi một chút, thể phiền giám đốc Dương liên lạc giúp một lò mổ khác nội tạng lợn , mua thêm một ít.” Vì nội tạng lợn khi chế biến sạch sẽ giảm 20% trọng lượng, kể cả ở chỗ mỗi ngày lấy sỉ một nghìn cân thì khi xử lý xong chỉ còn tám trăm cân, căn bản đủ để bán, nếu tích trữ thêm một ít, trong lòng Lý Trình Trình cảm thấy an , sợ phá lấu đang bán nữa.
Kể cả mua nhiều quá bán nữa, thì cũng , về thể từ từ bán, bán từng chút một sẽ hết, ở thời đại kinh doanh nhất chính là buôn bán đồ ăn.
Bởi vì bây giờ điều kiện sống hơn, ai đối xử tệ bạc với bản .
Lại thêm mấy năm nữa sẽ hướng tới theo đuổi hạnh phúc tinh thần.
Dương Chính Khí dùng điện thoại bàn việc gọi một cuộc điện thoại, vài câu đó với Lý Trình Trình: “Lò mổ gần đây nhất mỗi ngày họ tổng lượng nội tạng một nghìn hai trăm cân, cô lấy ?”
Một nghìn hai trăm cân khi chế biến sạch sẽ cũng chỉ còn loại đến một nghìn cân, cho nên lượng cũng lớn lắm.
Lý Trình Trình gật đầu: “ lấy.”