Bây giờ đang khác ở đây, cô bé cũng dám gọi Lý Trình Trình là , nếu để cho khác hiểu lầm Lý Trình Trình còn trẻ như thế mà con gái lớn như , sẽ Lý Trình Trình như thế nào.
Trình Tuyết Dương rạng rỡ: “Thật ? Vậy lát nữa bà ăn nhiều hơn mới .”
Bạch Đại Sơn bưng bốn bát cơm, bày cho : “Bà nội Bằng Bằng, bà xuống ăn cơm ! Cơm canh đơn giản mong bà thông cảm.”
“Như là lắm , thật đấy.” Trình Tuyết Dương xuống cầm đũa lên gắp đồ ăn ăn thử, tiên bà ăn một miếng ruột già kho, đôi mắt bừng sáng lên: “Đây là mấy thứ đang xử lý ở bên ngoài ?”
Lý Trình Trình gật đầu: “ , cháu sạch mấy thứ cho nên thuê đến đây xử lý giúp cháu, rửa nhiều nên sạch sẽ.”
Trước đây đều rửa ở cạnh giếng, đó trong thôn An Cư đều cô chuẩn cho quán cơm nên Lý Trình Trình để các cô mang đến bờ sông để xử lý, khi xử lý sạch sẽ ở bờ sông mang về nhà dùng nước giếng rửa mấy , nếu mỗi ngày chỉ dùng nước giếng thì nước giếng sẽ cạn nhiều.”
Tuy nước trong giếng giảm sẽ đầy nhưng nếu mỗi ngày dùng nhiều như thế, nước lên cũng chậm cho nên đến thẳng bờ sông để rửa, thời đại còn phân đạm hóa học, nước sông là dòng chảy liên tục nên sạch sẽ, hơn nữa mang về nhà còn rửa mấy nữa nên sạch sẽ.
“Không nghĩ đến thứ thối hoắc khi qua tay con, thể biến thành món ăn ngon như thế, tay nghề của con thật khéo đó Trình Trình.” Trình Tuyết Dương khen ngợi nhưng trong lòng đau lòng, cô bao nhiêu việc, nấu qua bao nhiêu cơm mới thể luyện tay nghề như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-324-cam-giac-ve-so-menh-2.html.]
Nghĩ đến các cháu trong nhà, Trình Tuyết Dương thấy bọn chúng thật sự quá hạnh phúc, bởi vì từ nhỏ bọn chúng chuyên phụ trách chăm lo dạy dỗ, mà Lý Trình Trình ở bên ngoài chịu khổ nhiều như .
Kể cả bây giờ phận của Lý Trình Trình thể công khai thừa nhận cô.
Bởi sợ Hà Uyển Xuân và Lâm Lệ Liên gây chuyện bất lợi nên bảo vệ Lý Trình Trình thật thì mắt chỉ thể tạm thời thừa nhận.
“Cháu cũng chỉ bừa thôi.” Lý Trình Trình thẹn thùng, tay nghề nấu nướng của cô thật sự lắm, chỉ bởi vì phá lấu khá đơn giản, chuẩn hết đầy đủ gia vị, cho nguyên liệu nấu ăn trong nồi từ từ hầm là , cần lo lắng gì nữa.
Trình Tuyết Dương ở nhà Lý Trình Trình ăn cơm trưa, tiện đường đến công trường thi công để tham quan, bà đích xem xét tiến độ, sắp xếp công việc sắp tới, ở công trường cấp của bà trông coi, cũng ai dám bớt xén nguyên vật liệu, càng ai dám gây sự, nếu bà chấm dứt luôn công trình , thì ai cũng đừng nghĩ đến việc kiếm tiền.
Buổi tối Lý An An về thôn, Trình Tuyết Dương đến thôn An Cư thẳng đến công trường thi công thì vui : “Bà nội, bà đến ạ, bà đến trường học thăm cháu , mà nhà Lý Trình Trình ? Cô từng giúp Bằng Bằng nhưng cũng đến mức thành ân nhân cứu mạng .”
Nếu đến trường học đón cô, đưa cô cùng về thì cô khiến cho các bạn học ngưỡng mộ thêm nữa ?
Cô hiện tại là nhân vật nổi tiếng trong trường, bao nhiêu lấy lòng cô, kể cả là quần áo cũ, cô chỉ cần là các chị ở nhà họ Quý từng mặc qua đều tranh mua, một bộ quần áo cũ cô cũng kiếm vài tệ đấy.
Trình Tuyết Dương nghiêng đầu Lý An An, cau mày thiếu kiên nhẫn: “An An, bà nội còn việc bận, gì thời gian rảnh đến trường học tìm con? Trường học đưa sử dụng ngày mùng một tháng chín, nếu học kỳ sẽ chậm trễ con ?”