Sau đó rời , cùng con Lăng Nhược Tuyết cùng về thôn, cô đến cửa hàng thực phẩm tươi sống xem tình hình như thế nào, dạo xung quanh xem thị trường bây giờ , dù mỗi lên thị trấn đều là đến cửa hàng thực phẩm lấy tiền, cũng kịp quan sát xung quanh.
Hiện nay tự kinh doanh so với năm ngoái nhiều hơn, năm ngoái cả nước chỉ mười mấy vạn mà năm nay lên đến hơn một trăm vạn, thể dũng cảm vẫn nhiều, nhưng thể kiếm tiền , tỉ lệ như thế nào thì ai .
Càng ngày càng nhiều những bán hàng rong nên cửa hàng thực phẩm tươi sống của Lý Trình Trình cũng chịu nhiều ảnh hưởng, bởi vì rau dại và rau dưa của cô giá bán đều cao, trong khi đó các chú nông dân tự gánh hàng trong phố bán giá rẻ hơn nhiều nên mua chỉ thể chọn một.
Cô thể mua hết những sản phẩm nông sản của các chú nông dân.
tạm thời việc kinh doanh của cửa hàng thực phẩm tươi sống vẫn chịu ảnh hưởng gì, chủ yếu do cửa hàng của Lý Trình Trình đầy đủ các loại từ gia cầm, thủy sản, rau xanh cái gì cũng , chỉ cần ở đây mua đồ ăn là thể mua đủ thức ăn cho cả bàn đồ ăn .
Lý Trình Trình cửa hàng thực phẩm tươi sống, thấy cửa hàng bên cạnh cũng treo lên bảng “chuyển nhượng cửa hàng”, trong lòng vui vẻ, dù cũng tiền, tốn thêm mấy trăm tệ mua một cửa hàng, kể cả mở cửa hàng để nguyên ở đây cũng , tóm đều là việc kinh doanh lời mà lỗ đồng nào.
Hoặc là thông hai gian cửa hàng, mở một cửa hàng lớn hơn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-328-thi-dai-hoc-ket-thuc-2.html.]
Lý Trình Trình lấy chìa khóa đang chuẩn mở cửa hàng thì ông chủ của cửa hàng cách vách chuyển nhượng đến với khuôn mặt buồn bã, khi thấy Lý Trình Trình thì nở nụ : “Bà chủ Lý đến ?”
Lý Trình Trình chỉ tấm bảng treo tường, giả vờ khó hiểu hỏi: “Nhà ông chuyện gì ?”
Ông chủ thở ngắn than dài : “Haiz, còn do cửa hàng kiếm tiền ? đang tính bán cửa hàng , bà chủ Lý mua ?”
Tính thì cửa hàng thực phẩm tươi sống của Lý Trình Trình một ngày chỉ kiếm ba mươi tệ, một tháng là chín trăm tệ, trừ một chi phí linh tinh thì ít nhất một tháng cũng thể kiếm năm trăm tệ, hơn nữa cửa hàng mở thời gian dài nên chắc chắn Lý Trình Trình tiền, cũng chắc chắn tiền mua cửa hàng của .
Lý Trình Trình nghi ngờ theo dõi , gì, nhưng cũng trở mặt, dù chân đất sợ giày, nếu ông chủ tình thế cấp bách gây chuyện gì thì bây giờ?
Vì cô : “Ông chủ , gần đây thị trấn món phá lấu nổi tiếng yêu thích chắc ông chứ? Cái đó kiếm nhiều tiền, ông thể tìm cung cấp món đó để nhập hàng, đó đến huyện hoặc đến huyện khác để bán đều , mỗi ngày kiếm một hai trăm thành vấn đề luôn.
Lý Trình Trình để ông tìm đến và Bạch Đại Sơn để nhập hàng, mà tìm những khác bán để nhập, nếu để cho ông việc kinh doanh đó là của cô và Bạch Đại Sơn thì ông sẽ ghen ghét đến mức nào nữa!
“Nếu kiếm nhiều tiền như thế thì các tự ?” Tất nhiên ông chủ thấy đáng tin.
“ cũng đấy chứ, bởi vì ít lên thị trấn buổi sáng nên những việc ? Cả ngày ở núi thu hoạch rau dại nên cũng đến những việc , đang tính chờ bán xong rau dại thì lên thị trấn tìm bán món phá lấu hỏi xem giá sỉ như thế nào, nếu ở trong phạm vi thể chấp nhận thì tất nhiên cũng buôn bán món đó.” Lý Trình Trình mặc kệ ông chủ tin , xoay rời , ngay cả cửa hàng cũng mở .