Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu nghĩ đến việc thông qua Lý An An mới thể tiến gần đến biệt thự và thì Vệ Phi thực sự bất cứ tiếp xúc gì với cô . Trong mắt Vệ Phi mà thì Lý An An thực sự quá , còn bằng bà cô bếp ở khách sạn quốc doanh.
Thế nên lúc Lý An An nũng nịu giả vờ yếu đuối mỏng manh như thế khiến ngán tận cổ, nhưng quan trọng nhất là hình như Lý An An tự ý thức điều , bình thường cô vẫn cố toát vẻ e thẹn của một cô gái nhỏ khiến ăn cơm cũng thấy . Thế nhưng để phận cháu rể của nhà họ Quý thì chỉ thể nhẫn nhịn mà thôi.
"Cô An An, hiện giờ kỳ thi Đại học kết thúc , cô ý định gì ? Cô định đến thành phố Thượng Hoà ở nơi ?" Vệ Phi hỏi.
Đến thành phố Thượng Hoà thì chính là địa bàn của , thể tung hoành ngang dọc gì thì . Ở nơi xa lạ quen thuộc , gì cũng suy tính .
"Chờ kết quả sẽ đến thành phố Thượng Hoà." Lý An An đáp.
Giấy báo trúng tuyển thì cứ để nhận gửi đến thành phố Thượng Hoà cho cô cũng . Đến lúc đó cô chỉ cần cầm giấy báo trúng tuyển đến nộp cho trường thôi.
Vệ Phi gật đầu: "Được, thế ở đây với cô. Chờ khi chuyện thỏa, chúng cùng đến thành phố Thượng Hoà nhé."
Lý An An đầu Vệ Phi mà cảm động mãi thôi: "Vệ Phi, với quá. đối xử với như ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-334-co-y-do-xau-2.html.]
"Vì ở bên cô An An đó. Từ đến giờ từng gặp cô gái nào đáng yêu như cô cả." Vệ Phi chằm chằm Lý An An, thấy trong mắt cô ánh lên đốm nhỏ sáng như , khỏi trong lòng cảm thấy căng thẳng như thế nào.
Cái cô Lý An An khó theo đuổi thật đấy, mấy tháng mà vẫn theo đuổi thành công nữa. Trước đây cứ mấy ngày một cô yêu. Nếu bây giờ suy xét đến lợi ích tương lai thì thể để Lý An An cưỡi lên đầu lên cổ như thế ?
"Vệ Phi...", thấy cách giữa và Vệ Phi ngày một gần, trống n.g.ự.c Lý An An ngày càng đập dồn dập hơn. Mãi cho đến khi tầm của Vệ Phi che khuất, Lý An An mới sợ hãi nhắm hai mắt .
Mặc dù đây cướp Cố Trạch từ tay Lý Trình Trình nhưng Cố Trạch cũng từng thích Lý An An nhiều đến mức . Có thể mà Cố Trạch yêu chỉ bản , còn Lý An An thì từng trải qua cảm giác yêu mãnh liệt đến .
Cảm giác , cũng đấy chứ...
Lý Trình Trình thấy tiếng gõ cửa thì mở cửa, thấy ngoài là Lý An An thì vô cùng ngạc nhiên: "Ui chao, đây là cô cả nhà họ Quý đấy ? Ngọn gió nào đưa cô tới đây ?"
Vì trong viện tử mùi phân lợn nên Lý An An dùng tay che mũi hỏi bằng giọng vui: "Lý Trình Trình, trong nhà cô mùi gì thế hả? Sao hôi như ?"
"Mùi phân lợn đó, hả?" Lý Trình Trình nhíu mày.
Lý An An lùi vài bước bằng vẻ chán ghét Lý Trình Trình bằng ánh mắt thương hại: "Lý Trình Trình ơi là Lý Trình Trình, ngờ cô khổ cực đến nỗi ăn phân lợn đấy. Sao thế? Ngay cả một như cô thôi mà gã đàn ông cũng nuôi nổi hả? Không nuôi tình nhân bên ngoài đấy chứ? Nghe đàn ông tiền đều thích ngoại tình đấy. Với cả cũng lớn hơn cô nhiều tuổi, còn chẳng thiết tha gì đến cô, thế cô còn sống với gì?"
"Chồn hôi chúc tết gà đúng là chẳng chuyện gì." Lý Trình Trình trợn mắt Lý An An với vẻ khinh thường.