Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Trình Trình lắc đầu: "Không chị Tú Tuệ, chị cũng thể nhân cơ hội kiếm chút tiền lời từ chỗ khác mà. Giá thu mua bên sẽ đổi , như thế nào thì vẫn ."
Dù tăng giá thì cũng là tăng theo giá thị trường, nếu giá thị trường tăng mà cô vẫn giữ nguyên giá thì là lừa lọc khác .
Hoàng Tú Tuệ gật đầu: " ."
Chị gái tên Hoàng Tú Tuệ, còn con gái của cô tên Điền Khả Khả. Điền Khả Khả lớn hơn Lý Hiểu Đồng một tuổi. Dạo hai đứa trẻ chơi với nhiều hơn nên mỗi tháng Lý Trình Trình đưa cho Hoàng Tú Tuệ mười đồng để cô giúp để mắt tới Lý Hiểu Đồng.
Một lúc , Hoàng Tú Tuệ dẫn Lý Hiểu Đồng và Điền Khả Khả về.
"Vợ ơi, chuyện ảnh hưởng gì đến chúng ?" Bạch Đại Sơn tới đưa túm bí đỏ trong tay cho Lý Trình Trình: "Vợ ơi, trưa nay xào cái lên ăn , còn non lắm đấy."
Lý Trình Trình đưa tay nhận lấy lắc đầu: "Không ảnh hưởng gì , dù cửa hàng thực phẩm tươi sống ngừng kinh doanh thì cũng ảnh hưởng gì đến chúng cả, cùng lắm thì kiếm ít mấy chục tệ thôi. ảnh hưởng là phía thôn dân đó, bây giờ thu mua với giá cao như , về em mua với giá thấp thì họ sẽ hài lòng lắm . Thế nên em sẽ thu mua nông sản của họ nữa."
Bạch Đại Sơn gật đầu: "Thế để bảo lão Nhị sang thôn khác thu mua. Từ nay về sẽ để lão Nhị tiếp quản việc kinh doanh với thôn ."
"Vâng." Lý Trình Trình gật đầu tán thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-343-dang-ky-hoc-1.html.]
Nếu trong thôn thể chấp nhận giá hiện tại của cô thì cô vẫn sẽ thu mua nông sản của họ, nhưng nếu tăng giá thì quên , cô cũng kẻ coi tiền như cỏ rác. Huyện Dương Chi hoặc cả tỉnh nhiều thôn như lắm, chỉ mỗi thôn An Cư , thế nên chuyện ảnh hưởng gì đến việc buôn bán ăn của nhà cô cả.
Thậm chí nhiều thôn làng còn nghèo đói hơn ở đây nhiều, bao nhiêu loại quả dại rau rừng nhưng hiện tại việc di chuyển đến đó vẫn còn gặp nhiều khó khăn, nếu thì Lý Trình Trình sẽ tìm đến những địa phương đó thu mua nông sản với giá thấp hơn ở đây nhiều .
Đến trưa trời nóng nực hẳn nên Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn mới về nhà. Trên đường về họ gặp nhiều chân trần xách thúng đồng bắt ốc. Lúc gặp Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn, mấy đó đều thoáng hổ.
Vì thu mua với giá cao hơn, họ hợp tác với Lý Trình Trình nữa nên cứ cảm giác như thể họ bỏ rơi Lý Trình Trình .
Trương Quế Phương và Liễu Chuẩn Tắc thì đắc ý vô cùng. Vì tầm hạn hẹp, thế giới bên ngoài rộng lớn cỡ nào nên họ cho rằng Lý Trình Trình chỉ thể thu mua rau dại ở thôn An Cư thôi, tưởng rằng nếu thôn dân hợp tác với bên khác thì Lý Trình Trình sẽ thu thập nguyên liệu giúp tiệm cơm nữa. Nếu thì tiệm cơm sẽ cần cô nữa và cô cũng sẽ mất công việc khiến luôn tự hào.
Liễu Lệ Hoa và Lưu Đại Tráng, thậm chí ngay cả Lưu Tử Vinh cũng nghiêm trị vì Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn, bây giờ thấy Bạch Đại Sơn sắp về với cuộc sống khốn khó , họ thể vui mừng ?
Còn riêng Bạch Lão Tam thì họ sợ dám trả thù vì sợ lúc Bạch Lão Tam thì họ sẽ còn chỗ trú ở thôn An Cư nữa. Thế nên bây giờ thấy Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn sắp gặp báo ứng, khỏi cũng cả gia đình họ vui đến cỡ nào.
họ hề hiện giờ Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn kiếm gần hai nghìn tệ mỗi ngày, phí sinh hoạt trong ngăn kéo từ mười tệ đổi thành một trăm tệ và giờ thì tăng lên thành năm trăm tệ .
Liệu họ với cuộc sống khốn khổ đây nữa ?
Nghe chẳng khác nào chuyện hài!