Sau khi xác nhận phòng ký túc xá và lấy chìa khóa xong, ba trực tiếp tìm ký túc xá, phòng của Lăng Nhược Tuyết ở lầu hai, từ cầu thang lên, phòng thứ hai ở bên tay .
Phòng ký túc xá tám , bốn giường tầng ở hai bên tường, giường của Lăng Nhược Tuyết ở góc tận cùng bên trong dựa tường, Lăng trèo lên giúp cô dọn dẹp: "Ở giường cũng , như sẽ lên giường của con.”
Lý Trình Trình nhắc nhở: "Buổi tối mà cẩn thận loại giường thì dễ ngã. Tuy c.h.ế.t nhưng thể sẽ thương đấy."
Chuyện kiểu kiếp từng đưa tin, xác suất thấp nghĩa là xảy , cho nên vẫn chú ý một chút.
Lăng Nhược Tuyết gật đầu.
Mẹ Lăng trải giường giúp cô xong xuôi thì xuống giường, vì lúc nhiệt độ khí vẫn còn cao, cần chăn dày nên bọn họ mang chăn dày tới đây, thể đợi đến cuối tháng mười lấy.
Lý Trình Trình cũng giúp Lăng Nhược Tuyết cất những đồ dùng sinh hoạt nhỏ hành lý, đó cô đưa chìa khóa cho Lăng Nhược Tuyết: "Tìm sợi dây đỏ đeo cổ , hoặc là đeo ở cặp sách, thể phòng ngừa trộm, thể đồ trang sức nữa.”
"Được, cám ơn cô, cô thật chu đáo.” Lăng Nhược Tuyết nhận lấy chìa khóa cẩn thận cất .
Lúc , cửa ký túc xá mở , một cô gái mỗi tay xách một cái túi vải gai mệt mỏi , thấy mặt cô đỏ bừng là xách hai cái túi vất vả đến thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-349-gap-go-1.html.]
“Bạn học, để cầm giúp bạn!” Lý Trình Trình bước lên cầm lấy túi vải gai bên tay cô , phát hiện thật sự nặng, may mà cô thể nhấc , thì đúng là chuyện : "Bạn học, cô tên là gì?"
“ tên là Lương Dư Âm.” Cô gái ngượng ngùng mỉm .
Lý Trình Trình thoáng qua bảng tên giường của Lăng Nhược Tuyết, nghĩ tới sẽ trùng hợp như , thế mà cô gái chính là ở giường Lăng Nhược Tuyết, cô xách túi vải gai nặng nề qua, đặt nó cạnh giường: "Lương Dư Âm, dư âm còn văng vẳng bên tai, tên của cô .”
“ , họ Lương, cho nên ông nội đặt cho cái tên đấy.”
Lý Trình Trình kinh ngạc: "Ông nội của cô đặt tên cho cô ? Vậy ở nhà chắc ông nội cưng chiều cô đúng ? Chỉ thôi mà ông nội còn , chứ đừng đến việc đặt tên cho .”
Lương Dư Âm tươi rạng rỡ: "Tuy đến từ nông thôn, thế nhưng nhà của đối xử với . Năm ngoái thi đậu, học , năm nay mới thi đậu trường trung học kỹ thuật. Bây giờ mấy nhà chịu để cho con gái học chứ? Cho nên khi gia đình phản đối chuyện đó, sẽ học thật giỏi, tuyệt đối để bọn họ thất vọng.”
"Chúng cũng đến từ nông thôn, hùng hỏi xuất , có thể thi đậu trường trung học kỹ thuật đều giỏi.” Lý Trình Trình mỉm : "Ai cũng ở nhà dựa cha , ngoài dựa bạn bè, đến một nơi xa lạ như , sống chung hòa thuận, giúp đỡ lẫn nhé. Người ở giường tầng là chị em của , Lăng Nhược Tuyết.”
Lý Trình Trình cảm thấy Lương Dư Âm , tính tình thật thà chất phác, nụ chân thành. Hơn nữa, ở nhà cưng chiều, bình thường ở nhà con gái cưng chiều ai cũng ngây thơ hồn nhiên, cùng lắm thì tùy hứng nhưng tính tình .
Lương Dư Âm ngạc nhiên: "Không cô ở ký túc xá ?”
“Nói một cách chính xác thì vẫn thi đại học. Người thi đậu trường trung học kỹ thuật chính là chị em của , Lăng Nhược Tuyết.” Lý Trình Trình kéo Lăng Nhược Tuyết qua, ôm bả vai của cô, với Lương Dư Âm: “Chúng đều đến từ nông thôn, cũng những chủ đề chung để trò chuyện.”
Lăng Nhược Tuyết : “Xin chào, là Lăng Nhược Tuyết.”