Lương Dư Âm gật đầu: “Xin chào, tên là Lương Dư Âm, nghĩa là dư âm văng vẳng bên tai. dọn dẹp giường , đợi một chút chúng cùng đến căn tin, nhà vệ sinh và phòng tắm để cô đường.”
Lăng Nhược Tuyết đồng ý: “Được, phiền cô dọn giường nữa. Nếu cô chỗ nào cần giúp đỡ thì cứ nhé, chúng nhiều mà.”
Đầu tiên Lương Dư Âm lấy một tấm vải cũ, lau sạch ván giường và cột trụ, đó mới lấy chiếu cỏ trải lên trải thêm một lớp ga giường. Thời tiết hiện tại nóng, cần đệm bông nhưng nếu như trực tiếp ngủ lên ván giường thì cộm, cho nên trải thêm một lớp chiếu cỏ sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.
Mặc dù ở nhà Lương Dư Âm cưng chiều nhưng từ những đồ dùng mà cô mang theo thể thấy điều kiện gia đình cô . Thế nhưng, một gia đình điều kiện thể cung cấp cho một học sinh học trường trung học kỹ thuật, điều cho thấy gia đình lợi hại thế nào.
Huống chi còn là một cô gái, hầu hết các gia đình đều chỉ cho con trai học, chắc thể trường trung học kỹ thuật , như thể thấy nhà họ Lương giống như những khác.
Tuy Lương Dư Âm mang theo hai túi lớn đựng đầy đồ đạc nhưng đồ dùng cá nhân ít. Bởi vì mỗi cái túi bên trong đều đựng một tấm vải bông cũ, một cái vỏ chăn, một cái ruột bông nguyên chất nhưng cái ruột bông cũ kỹ đến mức biến thành màu đen .
Lương Dư Âm mang chăn bông mùa đông đến sớm như , điều đó nghĩa là nhà cô ở xa, thể giống Lăng Nhược Tuyết thể về nhà lấy chăn bông bất cứ lúc nào.
Đồ đạc của Lương Dư Âm nhanh thu dọn xong, lúc cô đang định mở miệng, đột nhiên cửa ký túc xá truyền đến tiếng “chậc chậc chậc”, lông mày Lý Trình Trình nhíu , xem là một vị đại tiểu thư kiêu ngạo nào đó tới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-350-gap-go-2.html.]
Lý Trình Trình dụi mắt, giật cô , vô thức mở miệng: "Trình Nhã?"
Năm nay Trình Nhã tham gia thi đại học ?
“Sao cô ?” Trình Nhã nghi ngờ Lý Trình Trình, tại ở đây cô , ngược Trình Minh Châu phía cũng chính là cha của Trình Nhã lên tiếng: “Lý Trình Trình? Cháu cũng thi đậu trường trung học kỹ thuật ?”
“Chào chú Minh Châu, cháu vẫn thi, cháu tới để đưa chị em cùng thôn trường báo danh thôi.” Lý Trình Trình mỉm lễ phép .
Trình Minh Châu cúi đầu ghé tai Trình Nhã giải thích: “Chính là cô gái lúc cứu Bằng Bằng đó. Lúc dì của con đưa Bằng Bằng về nhà, cũng đưa cô đến nhà chúng khách, các con gặp .”
Trình Nhã lập tức về phía Lý Trình Trình, gật đầu: “Xin chào.”
Lúc đúng là cô từng gặp Lý Trình Trình , cũng từng qua sự tích hùng của Lý Trình Trình, cô cảm tình với cô. Nếu cứu một thiếu gia của một gia tộc lớn, chắc chắn sẽ tìm cách để kiếm lợi ích cho nhưng Lý Trình Trình cái gì hết. Cô cũng ý trèo cao nhà họ Quý và nhà họ Trình. Đã lâu đến nhà họ Quý và nhà họ Trình, thật sự ngờ cô sẽ gặp Lý Trình Trình ở đây.
Lý Trình Trình mỉm gật đầu: “Trình Nhã, chúc mừng chị thi đậu trường trung học kỹ thuật, y tá chuyên nghiệp tệ .”
“Cảm ơn em.” Trình Nhã cũng ngờ thể thi đậu trường trung học kỹ thuật, ban đầu còn tưởng bản thi đậu luôn.
Giường của Trình Nhã ở đối diện Lương Dư Âm, giường của ba cách gần, cũng thuận tiện qua hơn.