Vừa bước văn phòng, Lý Hiểu Đồng chỉ tay bé, tức giận : “Là , chính là em là đứa con hoang cha , chính là kẻ cầm đầu khiến bắt nạt em, còn với em mấy lời lung tung lộn xộn nữa."
Lý Trình Trình kéo Lý Hiểu Đồng gần , để cô bé mất kiểm soát: "Hiểu Đồng, đừng kích động, hiệu trưởng sẽ xử lý chuyện , sẽ cho em một lời giải thích hợp lý."
Còn nhỏ như đại ca trường học, đợi bé đến sơ trung, cao trung, thì bao nhiêu học sinh chịu đối xử như nữa.
“Trương Thư Thành, chính là em Lý Hiểu Đồng là đứa con hoang cha ?” Hiệu trưởng nghiêm túc hỏi.
Trương Thư Thành bản cái gì sai: "Cô vốn dĩ cha thật mà, nếu thì đến bây giờ cha cô còn đến đón cô chứ?"
"Trương Thư Thành, Lý Hiểu Đồng quan hệ gì với em? Em là em gái ruột của em, là em họ của em?" Lý Trình Trình vô cùng tức giận khi thấy bé vẫn cố chấp cho rằng bản đang đúng.
"Lý Hiểu Đồng quan hệ gì với em." Trương Thư Thành điên cuồng lắc đầu, bé quan hệ với đứa con hoang chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-373-di-tim-cong-ly-3.html.]
"Là ? còn tưởng em quan tâm đến chuyện Hiểu Đồng cha là vì em cha em dùng tiền để nuôi em , đóng học phí cho em chứ! Nếu em quan hệ gì với em thì em tư cách gì em như ?" Lý Trình Trình châm biếm .
"Nhà chúng mới lấy tiền đóng học phí cho cô , cô chẳng qua cũng chỉ là một cô gái ngốc nghếch mà thôi!" Trương Thư Thành thậm chí còn thèm Lý Hiểu Đồng, dù bé cũng cảm thấy sai cái gì.
"Trương Thư Thành, cho em , Hiểu Đồng cha , hơn nửa tiền lương của cha em kiếm còn cao, một tháng hai họ kiếm tới bốn mươi tệ, chẳng qua là do họ việc trong rừng, bọn họ là chuyên gia nghiên cứu thực vật. Trong rừng trường học nên mới đưa Hiểu Đồng đến đây sách, mà gia đình em đến cả bốn tệ một tháng còn kiếm , mà em còn gan khác là đứa con hoang cha . Đối với mà em mới là đứa con hoang cha , ai dạy cho em hiểu cái gì là lễ phép, cái gì là tôn trọng khác. Em Hiểu Đồng chỉ là một cô gái ngốc nghếch, nhưng trong mắt tất cả chúng , em tuy là con trai nhưng còn bằng một loài cỏ dại." Lý Trình Trình 'Ác độc' .
Vốn dĩ cô cũng những lời , nhưng rõ ràng bé lớn trong nhà dạy hư , trong mắt bé, con gái cũng chỉ là một cô gái ngốc nghếch, bằng con trai, nhưng cô để Trương Thư Thành hiểu cái gì là hiện thực, bên ngoài sẽ ai coi trọng bé, nên bé cũng nên để thành rau cải.
Có lẽ cách so sánh bé như "cỏ dại" của Lý Trình Trình khiến cho Trương Thư Thành sốc nặng, Trương Thư Thành cảm thấy tủi nên bật , ở nhà bé là bảo bối, là tính mệnh của ông bà nội, bé thể là cỏ dại chứ?
Lý Trình Trình đập tay lên bàn, quát: "Câm miệng cho , nếu em còn nữa, sẽ dùng kim khâu miệng em . chỉ mới em một câu mà em thành như , em tự suy nghĩ xem, em với Hiểu Đồng bao nhiêu câu ? Một đứa con trai còn thích hơn con gái, cỏ dại thì là cái gì? Em thật sự cho rằng bản là bảo bối ?"
Trương Thư Thành dọa sợ đến mức ngừng , miệng há to kịp khép , cứ như mà kinh hãi Lý Trình Trình.
Lý Trình Trình hiệu trưởng: "Hiệu trưởng, Trương Thư Thành chịu thừa nhận sai lầm của bản cũng chịu xin Hiểu Đồng, cho nên hiệu trưởng nên mời bố bé đến trường chuyện ... Cũng , dáng vẻ em như thì thể thấy gia đình em cũng là dạng hiểu lý lẽ gì, cho dù đến trường thì bọn họ cũng sẽ cho rằng con đang đúng, như sẽ còn rắc rối hơn, nghĩ cứ nên đuổi học em , dù em đến trường cũng để học mà đến để bắt nạt bạn học nữ.”