"Thì cứ thử xem thế nào ! Nếu thì đến xin việc ở nhà ăn bệnh viện cũng , việc ở đó đơn giản hơn dạy học nhiều." Bạch Lão Tam . Nếu đưa Bạch San San đến đây thì chắc chắn sẽ tìm cho em gái một công việc đàng hoàng để cô tự kiếm tiền nuôi sống bản chứ thể đến mức để các nuôi sống cả đời .
Bạch Lão Nhị gật đầu, Bạch Lão Tam ở đây thì cũng cần lo lắng nhiều.
Đến khi Âu Hồng xách túi đồ ăn thì Bạch Lão Tam cũng nấu gần xong . Đến lúc ăn cơm, Bạch Lão Tam dặn dò Bạch San San: "San San, em mới đến đây, quen mà cũng hiểu tính cách dân ở đây nên nếu ai giới thiệu bạn trai cho em thì tuyệt đối đồng ý nhé, càng phép tùy tiện gặp đồng chí nam nào . Phần lớn dân ở đây đều là nông thôn như chúng , ghét bỏ gì nông thôn và cũng là em gả đến đó mà là vì những cùng quê với chúng , họ đều đến từ các tỉnh thành khác cả nước, cách quê hương của chúng xa. Nếu em thực sự gả bừa cho một nào đó thì khả năng cao là sẽ gặp ba nữa , em hiểu ?"
Nếu là đồng hương hoặc ở gần thì dĩ nhiên là Bạch Lão Tam sẽ cân nhắc nhưng ở đây thanh niên nào cùng quê với ba em họ cả, tất cả đều là ngoại tỉnh, Bạch Lão Tam thể yên lòng để Bạch San San gả đến những nơi xa xôi như ?
Bạch San San gật đầu: "Anh ba, yên tâm , em sẽ nhận lời giới thiệu của bất cứ ai ."
Vì cô cũng gả cho dân quê, cứ mấy chị gái trong thôn là hiểu, ngày nào cũng đồng ruộng, lao động còn nhiều hơn đàn ông. Hơn nữa khi chuyện đồng áng xong họ còn việc nhà, đàn ông thì khác, chỉ cần lao động bên ngoài là , thậm chí còn những chẳng gì, cứ ăn giao hết việc cho vợ.
Mình mới thèm gả cho dân quê!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-386-thu-xep-on-thoa-2.html.]
"San San, nếu tặng quà cho em, dù đó là gì thì em tuyệt đối cũng nhận nhé. Giây em nhận quà, giây thể báo quan ngay đấy, ở đây ai cũng là , nhiều thấy thuận mắt và hạ bệ lắm nên nếu em ở đây thì đừng để nắm bất cứ điểm yếu gì của nhà . Nếu rời khỏi đây thì em cũng còn ở nữa , em hiểu ?"
Bạch San San vội vàng gật đầu, cô còn kịp tận hưởng tháng ngày ở đây mà, cô rời khỏi đây !
"Mai em sẽ dẫn hai và San San lên trấn để hai quen với môi trường xung quanh một lát, hai tự mua đồ cũng thuận tiện hơn. Hơn nữa chỗ cách biển gần, mỗi ngày đều thuyền đánh cá cập bến, bến tàu là thể mua hải sản tươi ngon nhất đấy. Đến lúc đó em sẽ dẫn hai quen với đường xá một chút, đó hai tự mua hải sản về ăn nhé."
Bạch San San hưng phấn gật đầu, chắc chắn ngoài biển sẽ vui, chắc chắn hải sản sẽ ngon.
Nghĩ đến bà chị dâu Lý Trình Trình ngắm biển còn ăn hải sản là Bạch San San vui vẻ vô cùng. Đợi khi định cuộc sống ở đây , cô sẽ gọi điện về khoe cho Lý Trình Trình mặt, đừng tưởng gả cho cả là thể một cuộc sống nhé!
Mình sẽ để chị đắc ý như !
Lúc đang ăn cơm, bên ngoài liên tục vang lên tiếng gõ cửa nhưng Bạch Lão Tam thèm để ý. Cậu thấy mấy lịch sự cho lắm, rõ ràng là của cần nghỉ ngơi khi đường dài, nếu qua quen thì thể để ngày mai mà.
Sau khi ăn xong, Bạch Lão Tam với Bạch Lão Nhị và Bạch San San: "Anh hai, San San, lát nữa ăn cơm xong thì hai về phòng nghỉ ngơi nhé. Em việc ngoài, nếu tối kịp về thì sáng mai em sẽ về đón hai , hai cần lo lắng nhé. Nhớ là đóng kín cửa, cho lạ nhà."