Bạch San San vội vàng gật đầu: "Anh ba, yên tâm ! Em chắc chắn sẽ gây phiền phức cho ."
Bạch lão tam gật đầu, để bát đũa xuống, lập tức cùng Âu Hồng rời .
Sau khi ăn cơm, Bạch lão nhị rửa bát đũa và nồi niêu, Bạch San San thì dạo trong sân. Xung quanh tường rào trồng một vòng cây mà cô tên. Trên cây còn những quả to và xanh mọc lủng lẳng, cây còn mọc những quả to hơn cả đầu . Cô nhảy lên dùng tay sờ thử, phát hiện quả cứng như đá, cũng những quả là gì, thể ăn .
Giữa hai cây còn bắc một cây sào tre to, thể dùng để phơi quần áo.
Trong sân còn một cái giếng, miệng giếng cao hơn mặt đất vài chục centimet. Miệng giếng xây bằng xi măng, bên cạnh xây thêm một cái bệ để rửa rau và giặt quần áo. Phía giếng là một cái chòi lá che mát, nhờ cho dù trời mưa cũng thể giặt giũ mà lo ướt quần áo.
Nói chung, Bạch San San hài lòng với nơi .
Bạch lão nhị dọn dẹp xong nhà bếp thì về phòng ngủ. Hai ngày nay nghỉ ngơi đầy đủ nên mệt mỏi, chỉ ngủ một giấc thật sâu.
Lý Di Giai xách một túi xoài vàng ươm, đến cửa nhà Bạch lão tam, tràn đầy hy vọng đưa tay gõ cửa.
Bạch San San tiếng gõ cửa thì chạy mở cửa, thấy Lý Di Giai bên ngoài, vui mừng khôn xiết, hỏi: "Chị Di Giai, chị đến đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-387-noi-mo-1.html.]
"Anh ba của em ở nhà ?" Lý Di Giai do dự hỏi thăm.
Bạch San San gật đầu: " , ở nhà. Anh ngoài việc , hiện giờ trong nhà chỉ em và hai."
"San San, thể cho chị ? Chị trò chuyện với em. Bởi vì chị cũng ít khi gặp cô gái nào hợp ý nên qua với em nhiều hơn." Lý Di Giai đưa tay nắm lấy cánh tay Bạch San San, giơ chân bước qua cổng sân.
Bạch San San vội vàng kéo cô : "Chị Di Giai, thật là ngại quá. Trước khi ba ngoài dặn dò em, bất kể là ai cũng phép . Thật là ngại quá, là đợi ở nhà thì chị hẵng đến nhé! Em dám tự ý mời chị Di Giai nhà."
Nếu như để thứ gì nên xuất hiện hãm hại ba thì ? Trong nhà lợi hại nhất chính là ba. Nếu ba chuyện gì thì cô sẽ còn chỗ dựa nữa.
Anh cả và hai đều là những đàn ông thô kệch vô dụng, thể trở thành chỗ dựa cho cô .
Lý Di Giai thu bàn chân định bước nhà, ngại ngưng, đáp: "Thì là , chị nữa. Chị mang cho em một ít xoài và đường đỏ, em nhớ thường xuyên pha một chén nước đường đỏ để uống, con gái uống nhiều nước đường đỏ thì hơn."
Bạch San San vội vàng đưa tay nhận lấy đồ từ tay Lý Di Giai. Cuối cùng cũng đưa cho cô , cô suýt tưởng Lý Di Giai đổi ý cho nữa chứ. Bạch San San chiếc giỏ lưới đựng những quả xoài màu vàng óng, tò mò hỏi: "Chị Di Giai ơi, đây là xoài hả chị? Em bao giờ thấy loại trái cây . Làm thế nào để ăn nó ạ?"
"Loại màu vàng óng là chín , chỉ cần gọt vỏ là thể ăn . Chỉ vỏ và hạt bên trong là thể ăn." Lý Di Giai chỉ cây xoài trong sân và : "Cây trong sân nhà ba em cũng là cây xoài, nhưng mà quả vẫn chín. Chỉ cần bóp thấy mềm là thể ăn , cũng cần đợi đến khi nó chuyển sang màu vàng óng. Có những quả chín hẳn rụng, xoài xanh cũng thể ăn . Chỉ cần gọt vỏ, cắt miếng, đó trộn với muối và ớt bột là thể ăn . Người ở vùng thích ăn kiểu đó."
"Chị Di Giai ơi, cảm ơn chị chê em chẳng gì, dạy em nhiều thứ như ." Bạch San San với vẻ mặt tươi .