Bạch San San ngẩng đầu bầu trời, quả thật là mây giăng đen kịt, vẻ như sắp mưa.
"Em tưởng em là ai? Lần nào cũng thể mượn xe ? Chẳng lẽ khác cần dùng xe ?" Bạch lão tam thể dội một gáo nước lạnh cho Bạch San San tỉnh táo . Tuy chút thành tựu nhưng thành tựu hơn nhiều vô kể, gì đặc biệt?
Cậu là duy nhất, tài giỏi nhiều như lá mùa thu, chỉ là một bình thường.
Ba bộ hơn bốn mươi phút mới đến hợp tác xã cung ứng ở thị trấn. Nơi đây như ở quê, hợp tác xã bên chỉ một tầng, thậm chí cửa hàng bách hóa, cũng gì cần mua. Bạch lão tam chỉ dẫn họ tham quan hợp tác xã cung ứng, để họ quen với môi trường xung quanh, tiện ngoài mua đồ.
Bạch lão tam còn dẫn họ đến cửa tiệm bán đồ ăn sáng, chính là cửa tiệm bán cháo hải sản. Sau khi Bạch San San lương, cô thể tự đến mua cháo hải sản bất cứ lúc nào .
Sau đó, họ đến bưu điện để gọi điện thoại cho Bạch Đại Sơn.
Bạch Đại Sơn đang ở ngoài ruộng hái bí đỏ, bỗng loa phóng thanh gọi điện thoại. Anh lau tay khăn, đến chi bộ thôn để điện thoại.
"Ai ?" Bạch Đại Sơn hỏi.
"Anh cả, là em." Giọng của Bạch lão nhị truyền đến từ đầu dây bên : "Sáng hôm qua bọn em đến chỗ lão tam , nghỉ một ngày để điều chỉnh , hôm nay gọi điện thoại cho ."
Bạch Đại Sơn gật đầu: "Ừ, . Em cứ yên tâm ở đó, sẽ cho gà ăn đầy đủ."
Còn đất thì thôi , một thể lo cho đất của bốn nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-389-di-hop-cho-1.html.]
"Hai ngày nữa em sẽ về. Em thích nghi ở đây, nóng quá. Đến giờ vẫn còn nóng như tháng bảy, tháng tám." Bạch lão nhị .
Bạch Đại Sơn cũng chuyện phiếm với nữa: "Được, em tự quyết định nhé. Anh việc đây."
Bạch lão tam thấy Bạch lão nhị khỏi bưu điện thì : "Vừa nãy em đường hôm nay phiên chợ lớn. Để em dẫn hai chợ xem thử, hẳn là thể mua hải sản tươi ngon, Muốn đến bến tàu thì sớm lắm, hôm nay kịp nữa . Lúc nào thời gian em sẽ dẫn hai đến bến tàu, hải sản ở đó mới đánh bắt về nên sẽ tươi ngon hơn."
Chợ lớn ở đây thôn gần nhất với thị trấn, hai bên con đường đất rộng rãi bày đầy các quầy hàng, trái cây, hải sản, đồ đan lát... cái gì cũng .
Bạch lão tam vỗ vai Bạch lão nhị: "Anh hai, dẫn San San dạo cho vui. Em mua ít hải sản khô gửi về cho cả."
Bạch lão nhị gật đầu: "Em , mua nhiều một chút, sẽ trả một nửa tiền. Bình thường cả và chị dâu cũng giúp đỡ ít, chẳng gì để cảm ơn họ. Vậy thì mua cho họ ít thứ họ từng ăn !"
"Được, em sẽ mua nhiều loại một chút." Bạch lão tam bước , chỉ còn Bạch lão nhị và Bạch San San chợ phiên.
Bạch San San khó hiểu hỏi: "Anh hai, ba ? Anh ?"
"Em ba việc, lát nữa sẽ tìm chúng . Chúng cứ từ từ dạo là ." Bạch lão nhị kéo cánh tay của Bạch San San, cho cô đầu tìm Bạch lão tam. Nếu để cô Bạch lão tam mua hải sản cho cả, đoán chừng ồn ào ầm ĩ.
Hầu như mỗi quầy hàng đều đặt một tấm bảng ghi giá để cần hỏi giá. Dù thì khi chợ cũng đông , nếu ai cũng hỏi giá sẽ ồn ào.
"Anh hai, em uống quả dừa ." Nhìn thấy bán dừa, Bạch San San cũng quan tâm đến giá năm hào một quả, trực tiếp lên tiếng gọi món.
Người đàn ông tàu hoả cho năm trăm tệ tiền bồi thường, chỉ một cô chiếm bốn trăm. Thế nhưng cô vẫn để cho Bạch lão nhị trả tiền cho , bởi vì cô rõ nếu dùng tiền của trai thì cũng sẽ những cô gái khác dùng.