Hải sản khô mua nhiều thì giá sỉ tự nhiên sẽ thấp, bày bán ở chợ với giá hơn một hào một cân, giá bán buôn lượng lớn thấp nhất thể xuống còn tám xu một cân, vì một toa tàu hàng, tiền vốn, phí vận chuyển đường sắt và tiền thuê mướn bà , cộng chỉ mười ngàn đồng.
Chỉ với ba ngày thu nhập, Lý Trình Trình thể mua một toa xe hải sản khô.
Gọi điện thoại xong, Lý Trình Trình khỏi chi bộ thôn. Nhìn thấy cha của Cố Trạch, cô do dự một chút hỏi: "Chú Cố, chú kiếm nhiều tiền ?"
Cha của Cố Trạch chỉ cô, gì.
“Ở bên Bạch lão tam giúp ngư dân ven biển bán hết hải sản khô tồn kho, giá lấy hàng là một đồng rưỡi một cân, thể bán với giá hai đồng một cân, hoặc hai đồng rưỡi một cân. Một ngày bán một trăm cân thể kiếm từ năm mươi đồng đến một trăm đồng. Sau chú Cố cũng sẽ một đàn con cháu, thì chú Cố tạo cuộc sống hơn cho thế hệ của ?" Vì cô việc lớn, nhưng sợ trưởng thôn phá rối nên cô chỉ thể kéo trưởng thôn cùng .
Mặc dù hiện nay nhà nước đang sức khuyến khích nông dân tìm kế sinh nhai khác kiếm tiền, khuyến khích hộ kinh doanh cá thể. hiện tại vẫn bãi bỏ tội đầu cơ tích trữ, nếu tố cáo, lẽ sẽ thực sự kết án.
Thấy cha của Cố Trạch gì, Lý Trình Trình tiếp: "Chú Cố, chú cứ suy nghĩ kỹ, vài ngày nữa cho cháu câu trả lời chắc chắn. Nếu đến lúc hải sản khô vận chuyển đến mà chú Cố vẫn suy nghĩ kỹ, mua hết thì đừng trách cháu nhé. Dù cháu cũng đang việc cho lao động nghèo, cháu thể lỡ cơ hội kiếm tiền của họ đúng ạ?"
Nói xong, Lý Trình Trình thẳng, nhưng cô về nhà mà đến thôn để thống kê những bán buôn hải sản khô. Một toa xe tải thể chứa sáu mươi tấn, tương đương một trăm hai mươi ngàn cân, để xem thôn An Cư thể tiêu thụ bao nhiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-404-cam-giac-an-toan-2.html.]
Sáng ngày hôm , Bạch Đại Sơn mặt mày hớn hở trở về, đưa cho Lý Trình Trình một tờ giấy, Lý Trình Trình ngạc nhiên đưa tay nhận lấy, thấy đó : Ông chủ Tiền một trăm cân, ông chủ Vương hai trăm cân...
Mọi đặt tổng cộng mười hai ngàn cân.
Lý Trình Trình nhướng mày, Bạch Đại Sơn: "Chuyện gì xảy ? Sao dễ dàng lấy đơn hàng thế ? Em còn tưởng tốn ít công sức chứ!"
"Sáng nay đến chợ nông sản, nộp năm hào tiền, chọn một quầy hàng rong, trực tiếp bán ở đó, chuyện ăn . Mọi thấy kiếm tiền nên ghen tị với , với họ rằng hải sản khô thể kinh doanh. Nếu mang đến huyện hoặc tỉnh, đoán chừng bán năm đồng một cân cũng mua, thế là tranh tìm báo danh."
Bạch Đại Sơn thao thao bất tuyệt móc tiền đặt cọc mà đưa . Mỗi đặt cọc một trăm đồng, vì trong tay Bạch Đại Sơn gần vài nghìn đồng.
Lý Trình Trình ôm lấy Bạch Đại Sơn, vui mừng khôn xiết hôn vài cái: "Anh thật tuyệt vời."
"Nhìn bộ dạng tham tiền của em kìa." Bạch Đại Sơn cảm thấy lòng như lấp đầy.
"Em tham tiền chỗ nào chứ? Em kiếm tiền cho bản , em cần trả học phí cho bao nhiêu đứa trẻ, cần hỗ trợ tiền sinh hoạt cho bao nhiêu học sinh, ? Em kiếm tiền, giúp đỡ chứ!" Lý Trình Trình mới thừa nhận tham tiền, cô chỉ thích cảm giác kiếm tiền. Mỗi ngày đều thu nhập, cô mới cảm giác an !
Hơn nữa hiện giờ cô đang giúp đỡ học sinh. Khi kiếm nhiều tiền hơn, cô thể giúp đỡ đất nước và xã hội!