Lý Trình Trình nhéo eo Bạch Đại Sơn: “Vừa nhắc đến vấn đề ? Sao bây giờ hùng hồn thế hả? Lại còn đòi mạng , tưởng là ai, thể quyết định mạng sống của khác hả? Bây giờ là xã hội pháp trị, lấy mạng , bản cũng đừng mong sống tiếp.”
“Chắc chắn sẽ sống , bởi vì còn sống với vợ đủ một đời!” Bạch Đại Sơn ôm Lý Trình Trình lòng, đó cúi đầu, hôn lên môi cô.
Bây giờ cô mang thai , dám bậy.
Trong phong Trình Tuyết Dương.
Sau khi tắm xong, Trình Tuyết Dương vén chăn, lên giường, đeo kính lão, lấy sách tủ đầu giường , trong lúc vô ý liếc qua, bà cảm thấy giá sách tường ánh sáng lóe lên, Trình Tuyết Dương nghi ngờ hoa mắt .
Bà tháo kính lão xuống, đưa tay dụi mắt cuốn sách, phát hiện ánh sáng vàng còn đó, bà vội xuống giường, qua giá sách, rút một cuốn từ trong đống sách , đấy là một cuốn sách bìa.
Trình Tuyết Dương hiếu kỳ lật , thấy một vài bức tranh hiểu, đó bức tranh mắt bà như sinh mạng, từng bức đều liên kết với hình thành trận pháp, Trình Tuyết Dương dẫn trong trận pháp.
Đợi Quý Hạc Minh tắm xong về phòng, chỉ thấy bạn già của đất, Quý Hạc Minh vội gọi quản gia tới, sắp xếp xe, đưa Trình Tuyết Dương bệnh viện.
Chuyện Trình Tuyết Dương ngã bệnh gây động tĩnh lớn trong nhà họ Quý, Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn ngủ, tin Trình Tuyết Dương đổ bệnh, hai hề chậm trễ, trực tiếp mặc quần áo dậy, dặn dò giúp việc chăm sóc Quý Bằng và Lý Hiểu Đồng xong, hai cũng tới bệnh viện.
Trước đó Lý Trình Trình mang thai cũng kiểm tra ở bệnh viện nên Lý Trình Trình bệnh viện ở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-442-giam-doc-ngang-nguoc-2.html.]
Đến bệnh viện, chỉ thấy nhà họ Quý đang ở bên ngoài phòng cấp cứu, Phong Tranh tới mặt Lý Trình Trình, kéo tay cô: “Trình Trình, cháu mang thai , nên ở nhà nghỉ ngơi mới đúng, đến đây?”
“Cháu lo lắng cho bà nội, bà nội ạ? Sao bà đổ bệnh? Tối nay, lúc chia tay còn lắm ?” Lý Trình Trình cực kỳ lo lắng, buổi tối còn vui vẻ ở cùng , về phòng bao lâu xảy chuyện ?
Năm nay Trình Tuyết Dương sáu mươi bảy tuổi, thực tuổi tác vẫn lớn lắm, còn sống mười mấy năm nữa cũng thành vấn đề.
Phong Tranh nắm tay Lý Trình Trình, nghiêm túc : “Bà nội đưa tới kịp thời, bây giờ bên cạnh bác sĩ, chắc chắn sẽ xảy chuyện gì, Trình Trình, cháu đừng sốt ruột, bây giờ cháu đang mang thai, nếu mệnh hệ gì, chắc chắn bà nội cháu sẽ tự trách đến chết.”
Lý Trình Trình gật đầu: “Bác gái, cháu , cháu sẽ chăm sóc bản .”
Bạch Đại Sơn đỡ Lý Trình Trình lên ghế , đó chẳng ai chuyện, họ thì , yên lặng chờ đợi, Bạch Đại Sơn nắm c.h.ặ.t t.a.y Lý Trình Trình, tiếp thêm sức mạnh cho cô.
Lý Trình Trình ngẩng đầu , thì thầm : “Em .”
Đợi một lúc lâu, cửa phòng cấp cứu cũng mở , bác sĩ từ trong bước , ngươi nhà họ Quý vội vàng tiến lên, luôn mồm hỏi, bác sĩ vội : “Tất cả dấu hiệu vật lý của bà cụ đều bình thường, chỉ cần đợi bà tỉnh là .”
Nghe mấy lời , trái tim thấp thỏm trong lòng cũng hạ xuống, Quý Vinh hỏi ngay: “Bác sĩ, ông bao giờ bà nội mới thể tỉnh ?”
Mặc dù đám trẻ trong gia tộc lớn kiến thức rộng rãi nhưng đối mặt với chuyện của , một ai thể giữ lý trí một trăm phần trăm.
Người nào nấy đều như con ruồi mất đầu, phương hướng.