“Trình Trình, con mở cửa , với là thể .” Trình Tuyết Dương , thời gian dài như thế, chắc chắn lo lắng.
Lý Trình Trình gật đầu, dậy, mở cửa phòng bệnh , với : “Bà nội Bằng Bằng , !” Sau đó cô với Bạch Đại Sơn: “Đại Sơn, tìm bác sĩ điều trị chính của bà nội Bằng Bằng, cứ bà nội Bằng Bằng tỉnh để ông qua kiểm tra sức khỏe cho bà, xem xem vấn đề gì nữa .”
Trước mặt đám cháu nhà họ Quý, Lý Trình Trình dám gọi thẳng là “bà nội” để tránh gây hiểu lầm là cô tài sản nhà họ Quý, cô suy nghĩ đấy, cũng hiểu lầm phòng , khiến cho Trình Tuyết Dương khó xử cả hai bên.
Bác sĩ qua kiểm tra cho Trình Tuyết Dương, xác nhận vấn đề gì, thể xuất viện, về nhà nghỉ ngơi, Quý Mộ Tuyết vội liên lạc với tài xế tới đón Trình Tuyết Dương xuất viện.
Qua năm mới, ở bệnh viện chắc chắn sẽ thoải mái như ở nhà.
Quay về nhà họ Quý, thể cảm nhận khí trong nhà thấp, thể tưởng tượng buổi sáng nay, lúc đến thăm hỏi xảy chuyện vui vẻ gì, nhưng Trình Tuyết Dương về , vui lên là quên ngay những chuyện mất hứng đó.
Những đều là ngoài, đáng để họ bận tâm.
Mồng hai tết, các con dâu nhà họ Quý bắt đầu về nhà mừng năm mới, Phong Tranh cũng đưa Lý Trình Trình về nhà , để Lý Trình Trình gặp ông bà ngoại.
chồng bà cho bà tiết lộ phận thật sự của Lý Trình Trình, nên bà cũng thể đề cập đến chuyện dẫn Lý Trình Trình về thăm ông bà ngoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-446-do-ca-hoc-mat-2.html.]
Bà chỉ hy vọng thể sớm ngày đón cô về, công khai phận Lý Trình Trình, suy cho cùng ba bà cũng lớn tuổi , nếu cứ trì hoãn tiếp, đến lúc đó kịp cho họ thì ?
Dù thì sức khỏe của già thể , lẽ một ngày nào đó họ trực tiếp ngã xuống như chồng thì ?
Mấy ngày mồng mười, Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn vẫn luôn bầu bạn bên cạnh Trình Tuyết Dương ở nhà họ Quý, đợi đến mồng mười, Trình Tuyết Dương sắp xếp xe đưa Lý Trình Trình, Bạch Đại Sơn, Lý Hiểu Đồng và Quý Vinh , xe cũng đủ cho họ .
Quý Vinh ghế phó lái, ba Lý Trình Trình phía .
Qua năm mới, Lý Hiểu Đồng và Quý Bằng cùng ăn, cùng chơi, cùng ở với , tình cảm cực kỳ sâu sắc, bây giờ đến lúc chia tay, hai đứa bé đều chịu , Quý Bằng là một bé trai cũng nhịn mà đỏ hốc mắt.
Nhìn dáng vẻ thanh mai trúc mã của hai đứa bé, Lý Trình Trình khỏi nhớ tới bản trong kiếp , đám trẻ cùng tuổi sống trong khu chung cư nhiều nên cô cũng nhiều thanh mai trúc mã, chỉ điều lớn lên thì đều khắp miền, dần dần mất liên lạc, cuối cùng chỉ trong danh bạ của đối phương, kể cả lúc lướt vòng bạn bè, thấy đăng bài mới cũng nên gì.
Hoàn như lạ.
Lý Trình Trình : “Bằng Bằng, Hiểu Đồng, đợi đến lúc nghỉ hè, hai em thể chơi với lâu đó! Chỉ cần học mấy tháng nữa thôi là sẽ nghỉ hè, đúng nào?”
Trình Tuyết Dương cạnh xe dặn dò: “Quý Vinh, đến thôn An Cư thì lời Trình Trình, hả? Con mới tiếp xúc với ngành , nhất định kiêu căng tự cao, khiêm tốn, hiếu học, ?”
Quý Vinh gật đầu: “Bà nội, bà yên tâm ! Chắc chắn con thể tạo một trời của mà.”