Lý Trình Trình lườm Bạch Đại Sơn: “Anh ăn lung tung gì thế? Nếu hai chúng cưới mà quá trình phức tạp thế , cũng chẳng lấy em , còn cái nết của Lý Minh Sơn ? Anh tưởng rằng ông thực sự để lấy em chắc?”
“Vợ ơi, sẽ đối xử với em, chắc chắn sẽ để em chịu bất kỳ ấm ức nào nữa, từ cái ngày em gả cho , em là lão đại của nhà , tất cả chuyện đều theo em.” Bạch Đại Sơn Lý Trình Trình, trong mắt tràn ngập chân thành.
Bạch Lão Nhị cả với chị dâu chung sống, cảm thấy cả nổi da gà lên, điều nếu như cả và chị dâu thể sống với hạnh phúc như thế chứng tỏ hình thức ở chung đáng để học tập, vì nên xem xem chị ở chung thế nào nhiều một chút.
“Chú hai, sắp tới tết Nguyên Tiêu , đến lúc đó em hỏi ý bên phía Hoàng Tú Lan xem cần đến nhà họ bày tỏ thành ý , hoặc là mua chút quà để Hoàng Tú Lan mang về cho cô cớ mở miệng với gia đình, bây giờ em với cô yêu , chuyện gì, nhớ thương lượng với cô , đừng tự quyết định chuyện khiến Hoàng Tú Lan phản cảm, hả?” Lý Trình Trình nhắc nhở.
Cô thực sự cảm thấy Hoàng Tú Lan , thật thà, chăm chỉ, ở cùng với Bạch Lão Nhị thì còn gì bằng.
Nếu mà để nhà họ Hoàng tự tìm đối tượng cho Hoàng tú Lan, chắc chắn sẽ tìm đối tượng gì, bởi vì đó, vì vấn đề đối tượng, thêm cơ thể bụ bẫm, Hoàng Tú Lan thực sự khó tìm đối tượng .
Cô thực sự Hoàng Tú Lan chịu ấm ức tìm một đối tượng xứng với , đó đến nhà sống cuộc sống khổ sở, cô chỉ mập thôi, mập một chút cũng chẳng cả, bây giờ cô công việc, hai năm là thể gầy dần .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-452-lao-dai-nha-anh-2.html.]
Cô gái lương thiện, đáng yêu như cô nên một cuộc đời hạnh phúc.
Bạch Lão Nhị ngoan ngoãn gật đầu: “Em , em sẽ thương lượng với Tú Lan cẩn thận.”
Biết Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn về, nhiều đều đến ngóng xem bao giờ họ bắt đầu thu rau tươi, bao giờ nhập hàng hải sản, Lý Trình Trình cũng sốt ruột kiếm tiền nên ngày thứ ba khi về nhà, Lý Trình Trình gọi điện thoại cho nhà cung cấp hải sản phía Nam, để họ gửi hải sản khô và hoa quả sang bên .
Mấy ngày , đợi hàng đến, Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn dẫn Quý Vinh tới nhận hàng, cứ thế đợi đến khi hết tết Nguyên Tiêu, đến huyện Môn Thông cũng ít kinh nghiệm, đến mức lóng ngóng tay chân.
Rất nhiều trực tiếp đến bốc hàng ở trạm xe lửa, mấy Lý Trình Trình nhận hàng, họ lấy tiền để lấy hàng , Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn cần chuyển đồ về thôn, một nhập hàng nhiều nhất cũng hai chục cân, ai cũng lấy hàng, một vài đến muộn lấy hàng chỉ thể đợi đến đợt hàng thứ hai.
Quý Vinh cùng Lý Trình Trình hai , đúng là học nhiều việc.
Ở chỗ Lý Trình Trình đón tết Nguyên Tiêu xong, chiều hôm đó, Bạch Đại Sơn lái xe ba bánh trở Lý Trình Trình đưa Quý Vinh bến xe khách, đến bến xe khách, Quý Vinh xuống khỏi xe ba bánh, chân thành cảm ơn: “Trình Trình, Đại Sơn, cảm ơn hai .”
Qua mấy ngày ở chung, hai vợ chồng chinh phục, cũng thể hiểu tại bà nội thích họ đến , năng lực thế , cũng thích.