Đột nhiên Lý Trình Trình nhớ lúc xuyên đến đây hình như là tháng Sáu năm 1979, ở thời điểm đó mà uốn tóc xoăn thì cũng đủ thấy phụ nữ đó can đảm đến mức nào, thế nên nếu cô dám quyến rũ đàn ông thì cũng chẳng gì lạ cả.
Ở thời điểm đó ai mà sống cẩn trọng ? Thế nhưng đàn bà đó dám uốn tóc xoăn chịu đựng sự chỉ trỏ của thôn dân thì cũng đủ thấy cô mạnh mẽ.
Bạch Đại Sơn kéo Lý Trình Trình về phía , né Lưu Hương Tú. Cái cô Lưu Hương Tú thì tiếp cận , giờ tiếp cận Lý Trình Trình, xem thể giữ cô ở nữa.
Bạch Đại Sơn ghét nhất là loại phụ nữ như thế , bản cũng chồng nhưng cứ chạy cướp chồng, huỷ hoại gia đình của khác, còn dám coi như nhân tình nhân ngải của cô , thật sự quá coi thường sự kiên định và nhân phẩm của .
Nếu là dễ dụ dỗ như thì sẽ đợi đến hai mươi tám tuổi mới kết hôn ?
Thấy Bạch Đại Sơn cẩn thận che chở Lý Trình Trình, khoé miệng Lưu Hương Tú để lộ một nụ nham hiểm, ngón tay thì quấn quấn mái tóc xoăn, ai thể chạy thoát khỏi tay Lưu Hương Tú !
"Vợ ơi, em đừng lên núi một thế nhé, nếu lên núi thì gọi hoặc gọi lão Nhị cùng cũng ." Bạch Đại Sơn lo lắng dặn dò.
Nếu Lưu Hương Tú cố tình đẩy một cái thì chẳng sẽ mất mạng ?
Lý Trình Trình thấy vẻ lo lắng tràn ngập trong đôi mắt của Bạch Đại Sơn thì gật đầu gì vì dù núi vui nhưng đúng là cô cũng nên suy xét đến tình hình thực tế, chỉ hơn ba tháng nữa là cô sinh em bé .
Để bình yên suốt phần đời còn thì cô nên để chuyện gì xảy trong những giai đoạn nhạy cảm như thế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-489-nao-co-doi-giay-nao-khong-uot-1.html.]
Về đến nhà, Bạch Đại Sơn đem đống lá tre khô cho bếp để tiện sử dụng khi nhóm lửa, thực là để dùng khi bắt đầu nhóm lửa, chờ khi lửa bùng lên, thể thêm rơm củi để cần ai ở đó canh suốt thời gian nhóm bếp.
Lý Trình Trình lấy lồng trời , chờ Bạch Đại Sơn về phía thì : "Anh bắt một con gà rừng mang qua cho Bạch Lão Nhị để em tặng cho , chúng nổi danh ở thôn An Cư ."
Người khác lên núi ngay cả một con gà rừng cũng bắt mà vợ chồng họ bắt những mấy con, chắc chắn lúc trở về thế nào những khác cũng sẽ ngóng, dò la xem họ bắt gà bằng cách nào, chắc chắn sẽ theo chân học tập hai vợ chồng họ, nhẹ nhàng mềm mỏng thể tránh nhiều phiền toái.
Bạch Đại Sơn bắt một con gà rừng và hai con bồ câu trong lồng trời , trói cánh và chân của chúng bỏ trong túi vải, đó cho giỏ, nếu đường gà rừng giãy giụa ở trong bao thể nào cũng sẽ khác thấy,
Còn nếu để gà giỏ thì liệu trong thôn ai dám trộm đồ trong giỏ của ?
Bạch Lão Nhị vẫn chuyển đồ đạc sang phòng bên cạnh nên hiện giờ đồ đạc của vẫn đang ở trong phòng phía , Bạch Đại Sơn đẩy cửa , đưa túi vải cho : "Trong một con gà rừng và hai con chim ngói, em cần mở , hai ngày nữa cứ gửi thẳng cho gia đình Hoàng Tú Lan, xem xem ấn định ngày cưới , mới năm mới mà trôi qua nửa năm đấy."
"Cảm ơn chị dâu, cảm ơn cả." Bạch Lão Nhị vui vẻ nhận lấy cái túi vải.
Dĩ nhiên là nếu chị dâu mớm lời thì cả cũng bận tâm đến chuyện như thế .
Bạch Đại Sơn đến bên cạnh bàn xuống, ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn, một lúc mới : "Có việc cần nhờ em giúp."
"Anh cả cứ ." Bạch Lão Nhị vội vàng đến bên cạnh trai xuống: "Có chuyện gì thế ?"
"Em ..."