Bốn em Bạch Đại Sơn mất cha từ lúc còn nhỏ, lúc đó ông bà nội, chú thím một ai đưa tay cứu giúp, để bốn đứa trẻ tự sinh tự diệt. May là lúc đó Bạch Lão Đại và Bạch Lão Nhị lớn hơn , nếu cả bốn em đều là mấy đứa con nít thì chắc chắn là c.h.ế.t lâu .
Mà bây giờ bụng Lý Trình Trình to thế , thể giúp Bạch Lão Nhị chuyện gì . Thời suy nghĩ của vẫn còn cổ hủ, cho phụ nữ thai tham gia một hoạt động, một cô thể đủ sức chống nhiều như ?
Bạch Lão Nhị vui vẻ gật đầu: "Lát nữa em sẽ qua với ông bà một tiếng, nếu họ đến thì em cũng ép uổng gì."
"Chắc họ sẽ đến thôi, lúc họ vẫn tới đám cưới của chị đấy thôi. Thôi thì cứ coi họ như những hàng xóm bình thường, cần đề cập đến lợi ích gì ở đây là ." Bạch Đại Sơn bằng giọng hờ hững.
Đến giờ vẫn nhớ như in hình ảnh họ lạnh lùng từ chối khi em họ cầu xin sự giúp đỡ, dù c.h.ế.t cũng thể nào quên.
Một đám nhưng một ai vươn tay cứu giúp họ, cũng một ai hỏi han em họ một lời, khiến ba em họ cực khổ lắm mới sống đến bây giờ.
Bạch Đại Sơn hận họ nhưng cũng đối xử , cứ đối đãi như những thôn dân bình thường là . Nếu ai dám mở miệng đòi hỏi, sẽ trở mặt ngay lập tức.
Tổn thương qua nghĩa là sẽ còn cảm thấy tổn thương nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-492-khong-the-quen-2.html.]
Sau khi Bạch Lão Nhị và Hoàng Tú Lan rời khỏi, Lý Trình Trình thấy viền mắt phiếm hồng của Bạch Đại Sơn thì trong lòng thoáng chua xót và chút khó chịu. Cô là của thế kỷ hai mươi mốt, đúng là trong nhà vẫn trọng nam khinh nữ mà yêu em trai cô hơn nhưng cuộc sống của cô cũng đến mức như ở thế kỷ . Thêm nữa là , cô cũng bạc đãi bản , ăn gì thì ăn, chơi gì thì chơi.
Thế nên cô thể hiểu nỗi đau mà từng trải qua.
Lý Trình Trình đến mặt Bạch Đại Sơn, đưa tay lên xoa xoa đầu : "Mọi thứ đều là quá khứ, cuộc sống hơn nhiều , nếu chúng sinh nhiều con thì nhất định đối xử công bằng với các con nhé, bất công như họ, thiên vị đứa nào, để các con chịu nỗi đau mà từng trải qua."
Bạch Đại Sơn ôm Lý Trình Trình lòng: " thế, chuyện đều là quá khứ . Bây giờ vợ, con, những đó đều ảnh hưởng đến chúng nữa. Sau sẽ để con của chúng trải qua cảnh ngộ như thế ."
Lý Trình Trình xuất hiện và chữa lành tâm hồn tan vỡ của , khiến cảm nhận thế nào là ấm áp và yêu thương, trong thế giới của chỉ cần một như Lý Trình Trình là đủ.
Cuối tuần, nhà họ Hoàng đến thăm nhà Bạch Lão Nhị, cả đoàn bộ đến vì dù xe thì bằng đấy cũng , với cả bây giờ đang là mùa xuân, bộ thì cũng nóng nên cả đoàn quyết định bộ qua.
Bác cả của Bạch Lão Nhị bận bịu cạnh nhà Lý Trình Trình từ sáng sớm, vì chuyện xảy năm đó nên quan hệ giữa với lắm nhưng khi việc lớn tất cả đều tụ tập cùng một chỗ.
Không hôm nay nhà họ Hoàng dẫn bao nhiêu sang nên lúc phá lấu, Lý Trình Trình bảo Tôn Tố Mai mang một thùng đầy sang cho Bạch Lão Nhị, nếu ăn hết thể đóng gói cho nhà họ Hoàng mang về tối ăn tiếp.
Nếu đủ ăn thì... Lý Trình Trình tin sẽ đến mức đủ ăn. Hôm nay là ngày mặt của Bạch Lão Nhị và Hoàng Tú Lan, những qua đây chắc chắn đều là họ hàng thích, chắc chắn nhà họ Hoàng sẽ dẫn họ hàng xa đến để tránh việc coi thường.
Đến khi nhà họ Hoàng đến thôn An Cư, thấy trong thôn nhiều ngôi nhà khang trang, đẽ thì trong mắt toát lên vẻ ao ước.