Đây cũng là lý do tại họ thể ngang nhà chồng, nếu giỏi sinh con, cả nam và nữ thì chồng cũng chiều chuộng, chồng yêu thương. Con rể là chồng mà chiều chuộng thì cô sẽ dám gì !
Thái độ của chồng phụ thuộc thái độ của con trai.
Lão tư và lão ngũ cũng con gái, mặc dù hầu hết các cô gái đều kết hôn, nhưng chẳng vẫn một ít đứa nhỏ tuổi kết hôn ?
Hơn nữa, cháu gái lớn của bà cũng mười tám tuổi, sớm đến tuổi thể tìm đối tượng mật, dù cũng đều tìm, nhất là nên trực tiếp đến thôn An Cư để tìm kết duyên, gả thẳng đến nhà lầu mới thể sống sung túc như thành phố.
Con gái lớn của Ngô Tú Châu, Trịnh Thục Phương, chọc cánh tay con gái Vương Tiểu Quyên và với con gái: "Con thể đưa Mai Nhu đến tiệm cắt tóc trong thị trấn, cắt một kiểu đang nổi gần đây, quần áo tươm tất hơn, trang điểm một ít đưa cô đến cạnh nhà họ Lý để quen. Nói với rằng chúng là họ hàng của nhà họ Lý, đó nhờ họ giúp tìm một nửa phù hợp cho Mai Nhu ở thôn An Cư. Đưa cho họ ít quà để mai mối, kiểu gì họ cũng .”
Vương Tiểu Quyên gật đầu: "Mẹ con , con nhất định sẽ tìm cách giúp Mai Nhu tìm một nửa thật ở thôn An Cư."
Gia đình họ tiền cho con học, một chữ Hán nào, đương nhiên họ mơ lấy chồng trong thành phố và ăn đồ ăn sẵn, nhưng nếu thể kết hôn ở thôn An Cư thì thật tuyệt.
Nhà lầu xe sang, họ thể cùng con gái hưởng phước lành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-505-hoang-di-dong-1.html.]
Mai Nhu hổ cúi đầu khi điều .
Khi con gái thứ hai của Ngô Tú Châu là Trịnh Thục Cầm thấy điều , bà lập tức lo lắng, nhưng còn cách nào, hai đứa con của bà đều đứa con gái nào đúng tuổi, đứa con gái lớn hiện tại của bà chỉ mới mười bốn. Nếu bây giờ bà tìm cho con gái sẽ mắng chết.
Vì , ánh mắt của Trịnh Thục Cầm đổ dồn con trai 27 tuổi của bà , kết hôn 8 năm và hiện chỉ hai cô con gái, kể từ khi sinh con gái thứ hai, bụng của con dâu bao giờ động tĩnh.
“Trương Hoằng Tân, cùng ngoài một lát.” Trịnh Thục Cầm gọi con trai, đó dậy ngoài .
Sau đó Trương Hoằng Tân cũng bước ngoài, đến mặt Trịnh Thục Cầm, bối rối hỏi: "Mẹ, kêu con ngoài? Ngồi đó thoải mái mà!"
“Trương Hoằng Tân, con cùng vợ nhiều năm như vẫn ?” Trịnh Thục Cầm đè thấp âm thanh, nhỏ giọng hỏi.
"Đã nhiều năm như , thể chán? Đã hai năm ân ái với cô , một chút cũng hứng thú thấy cô ." Trương Hoằng Tân với vẻ mong đợi, mặt Trịnh Thục Cầm thì thầm: "Mẹ, con thích Trần Phi Hà ở làng chúng . Mẹ, hãy hỏi Trần Phi Hà hộ con xem cô bằng lòng sống với con !"
Nghe thấy tên, Trịnh Thục Cầm vỗ n.g.ự.c Trương Hoằng Tân, giận dữ : “Con trai xuất sắc như , để một góa phụ con trèo cao ? Mẹ định cho con đến thôn An Cư để tìm một phụ nữ nhà, đến lúc đó ở rể nhà họ, sinh một đứa con trai mang họ chúng . Những chuyện khác chúng cần lo lắng, chỉ cần thể sống là ."
“Mẹ, thật ?” Đôi mắt của Trương Hoằng Tân sáng lên đầy phấn khích khi đồng ý tái hôn.