Đột nhiên ngoài cửa tiếng xe đạp, Hoàng vội vàng mở cửa, thấy con gái nhỏ Hoàng Dĩ Hân nhảy từ ghế xe đạp của con rể xuống, Hoàng chút kinh ngạc: "Dĩ Hân, con đang học ở trường ? Sao trở về bất thình lình ?”
Lúc khi nghiệp tiểu học thì Hoàng Dĩ Hân học nữa, hai năm nay trong nhà tiền, cô bé mới trường học để học tiếp.
Chồng của Hoàng Dĩ Đồng là Chu Phi Dực lấy một miếng thịt mỡ treo tay lái xe đạp xuống đưa cho Hoàng: "Mẹ, do con qua cổng trường học, tìm Dĩ Hân, với em là hôm nay chị cả của em về nhà ruột, em liền về nhà, ăn cơm xong xe đạp của con về trường là , sẽ đến muộn , món thịt , để bồi bổ cơ thể thật .”
“Được, .” Mẹ Hoàng thấy mà mừng lo, bà nhận thịt heo của Chu Phi Dực đưa tới.
Mặc dù hiện tại Chu Phi Dực vẫn cư xử như con rể, nhưng do Hoàng Dĩ Đồng ở nhà ngược đãi mấy năm, nên Hoàng vẫn coi thường , nếu mạnh mẽ hơn thì Hoàng Dĩ Đồng sẽ tủi như .
Hoàng Dĩ Đồng chồng và em gái tới, vội vàng lau nước mắt , bất kể là đàn ông nào cũng thể chấp nhận việc vợ khác trong lòng, còn mơ tưởng đến chuyện sống với khác. Ở trong mắt đàn ông, điều với việc cắm sừng chẳng gì khác .
Nếu để cho Chu Phi Dực do cô thấy dáng vẻ hôm nay của Bạch Vân Sơn mà càng nhớ thương Bạch Vân Sơn hơn, chắc lẽ sẽ đánh c.h.ế.t cô mất, bởi vì điều ở trong mắt đàn ông là sự sỉ nhục cực lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-514-hoan-toan-bung-no-2.html.]
Hoàng Dĩ Đồng lau khô nước mắt, khỏi nhà chính, tủm tỉm Hoàng Dĩ Hân: "Em gái, em về ! Hôm nay hầm canh gà mái, buổi trưa em nhớ uống thêm hai chén nhé.”
“Chị cả.” Hoàng Dĩ Hân chạy đến mặt Hoàng Dĩ Đồng, kích động cô : "Chị cả, bụng chị lớn như ? Em sắp cháu ngoại , ?”
Hoàng Dĩ Đồng sờ mái tóc Hoàng Dĩ Hân, : " , nhanh em thể thấy cháu ngoại ..."
Hoàng Dĩ Đồng hâm mộ Hoàng Dĩ Hân, sinh đúng lúc nhà điều kiện khá giả, thể học, giống cô , học đến lớp ba tiểu học nghỉ học, trình độ học vấn lớp ba thì cô thể gì đây?
Giữa trưa, nhà Hoàng Dĩ Đồng đều trở về, ông bà nội của cô mất từ lâu, cha và các chú thím khác cũng sớm ở riêng, cho nên giữa trưa gia đình bọn họ ăn chung với .
Mẹ Hoàng thoáng qua Chu Phi Dực: "Tiểu Chu , hiện tại trong thôn chúng xây bệnh viện hơn cả bệnh viện thị trấn, mà con còn chăm sóc của con, thời gian chăm sóc Dĩ Đồng và đứa bé. Vì , trong thời gian để cho Dĩ Đồng ở nhà chúng , sinh con cũng sinh ở bệnh viện bên luôn! Mọi sẽ giúp con chăm sóc Dĩ Đồng, nên con cứ chuyên tâm chăm sóc của , như con thể thoải mái hơn một chút, cũng thể thời gian nghỉ ngơi hơn, đúng ?"
Mẹ Hoàng cẩn thận , bà cố gắng thêm lời mật ngọt, dụ dỗ Chu Phi Dực, đó để Chu Phi Dực cam tâm tình nguyện cho Hoàng Dĩ Đồng ở nhà bọn họ, sinh con ở đây, đợi đến khi đứa nhỏ đời, chắc chắn bọn họ sẽ để cho nhà họ Chu mang đứa bé .
Chu Phi Dực xong, như đối với mà , thực sự , nếu thì chạy qua chạy hai bên cũng mệt.