Trịnh Thục Phân vui mừng thôi: “Mẹ ơi, tin tức , tin .”
Ngô Tú Châu chậm rãi ngước mắt lên: “Có tin gì mà con kích động thế?”
“Không , chắt ngoại của Mai Nhu , bây giờ nó thành công tìm đối tượng ở thôn An Cư , thái độ nhà trai, cảm thấy họ cưới Mai Nhu nhanh nhất thể, , xem tiền sính lễ chúng lấy bao nhiêu là hợp lý?” Trịnh Thục Phân thắc mắc.
Bà sợ lấy nhiều quá dám cưới Mai Nhu nữa, nhưng sợ ít quá thì nhà chịu thiệt.
“Thật ?” Ngô Tú Châu kinh ngạc Mai Nhu, xác nhận : “Nhanh như thế tìm đối tượng ở thôn An Cư hả?”
Mai Nhu hổ cúi đầu gật nhẹ.
Vương Tiểu Quyên vội : “Bà ngoại, mấy nhà ở đó trong nhà thưa , nhà lớn, quan trọng nhất là nhà bên mấy mẫu đất, Mai Nhu gả qua đó kể cả việc thì cũng khổ, bởi vì nhà ít , hơn nữa chồng cũng là hào phóng, tặng quà cho là tặng cả một con gà mái già.”
“Nếu như thế thì để Mai Nhu gả qua đó , đợi Mai Nhu sống quen ở thôn An Cư thì giới thiệu đối tượng điều kiện cho các em họ khác.” Ngô Tú Châu để các cháu gả cho nam đồng chí điều kiện hoặc là nữ đồng chí điều kiện , như thế chúng mới hiếu thuận bà ít, về già, bà thể sống .
Bây giờ Lý Minh Sơn tù, cũng chẳng ai đưa gì cho bà nữa, bà thể cải thiện cuộc sống của nên chỉ thể nghĩ cách .
“Mẹ, chúng đòi bao nhiêu sính lễ là hợp lý?” Trịnh Thục Phân vội hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-525-sap-ket-hon-roi-1.html.]
Ngô Tú Châu nghĩ một lát : “Không lấy nhiều, đòi ba trăm, đến lúc đó cho Mai Nhu năm chục tệ của hồi môn, Tiểu Quyên Năm chục, Thục Phân năm chục, còn một trăm năm mươi thì cho , chuẩn đồ cưới gả cho Mai Nhu, đợi Mai Nhu sinh con, địa vị định , chúng việc theo kế hoạch.”
Ngô Tú Châu cũng là thông minh, bà đòi nhiều quá, thể mở miệng nữa nên đòi ít một chút, như thế thể mở miệng hỏi vài .
Vương Tiểu Quyên đến đây thì vui, dựa bà gả con gái, bà chỉ năm chục, còn cho bà năm chục , còn cho cả bà ngoại một trăm năm mươi, rốt cuộc con gái bà do ai nuôi hả?
Tiền đến tay bà , chắc chắn sẽ thành của em trai với vợ nó, bà thiên vị em trai.
Mà tiền đến tay bà ngoại, chắc chắn sẽ tới tay với mợ, chẳng liên quan gì đến bà .
Biết chẳng chuyện , bà với chồng lặng lẽ gả Mai Nhu cho Hoàng Văn Đống là , nhưng giờ , hối hận cũng vô dụng, nhưng mong bà ngoại thực sự thể giúp con gái bà chuẩn chút của hồi môn.
Vương Tiểu Quyên gật đầu: “Vâng, ngày mai cháu tới nhà họ Hoàng, nhà chỉ cần ba trăm tệ tiền sính lễ, họ ngày nào cưới thì ngày đó Mai Nhu nhà chúng gả qua.”
Bảy thanh niên trí thức xem mắt với Mai Nhu mà chỉ Hoàng Văn Đống ưng cô , nếu nắm bắt cơ hội, mau mau gả cho Hoàng Văn Đống, tránh cho đêm dài lắm mộng, Hoàng Văn Đống hối hận.
Đợi Mai Nhu gả cho Hoàng Văn Đống là thể giới thiệu các chị em khác cho sáu thanh niên trí thức vợ , nước phù sa chảy ruộng ngoài, thành một nhà , sẽ dễ chuyện ?
“Sau con gái nhà đều gả cho đàn ông thôn An Cư, đàn ông trong nhà đều lấy gái An Cư, cần nhắc tới thôn khác.” Ngô Tú Châu .
Trịnh Thục Phân gật đầu: “Mẹ, con , khi về con sẽ dặn , ngoại trừ đối tượng ở thôn An Cư , cân nhắc đến những thôn khác.”